Ngôn Hi Thành Ngọc

Chương 50


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Tiểu Khê, tớ có chuyện nói với cậu!" Ngô Đình Đình kéo Kiều Ngôn Hi ra khỏi lớp, gọi cả Doãn Manh Manh cùng đi.

"Chuyện gì mà thần thần bí bí vậy?" Kiều Ngôn Hi khó hiểu. Hai người kia lại đang giở trò quỷ gì còn ra vẻ rất nghiêm túc, ngay đến Doãn Manh Manh cũng không còn cười đùa nữa.

"Gần đây cậu với Khương Thành Ngọc thế nào?" Ngô Đình Đình nhìn chằm chằm Kiều Ngôn Hi, mắt không chớp lấy một lần, giống như chỉ cần Kiều Ngôn Hi có chút nào dối trá cô ấy cũng có thể nhìn ra.

"Vẫn như trước đây thôi, sao vậy?" Kiều Ngôn Hi bị cô ấy làm cho mơ hồ, chẳng lẽ có liên quan đến Khương Thành Ngọc?

Doãn Manh Manh chọc vào trán cô, dáng vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, "Bạn trai sắp bị người ta cướp mất rồi mà cậu còn ở đây nói không có sao, cậu muốn tớ phải nói cậu thế nào đây hả?"

"Manh Manh, cậu làm sao vậy, nói gì mà tớ chẳng hiểu." Bạn trai sắp bị người ta cướp mất? Có chuyện gì thế, chẳng lẽ có nữ sinh nào theo đuổi Khương Thành Ngọc?

"Cậu đúng là đồ ngốc, cậu có biết vì sao Lý Thanh không nói chuyện với cậu không, cậu ta thích Khương Thành Ngọc đó!" Ngô Đình Đình vừa nhắc tới Lý Thanh thì liền tỏ ra chán ghét, đúng là đồ không biết xấu hổ, cướp bạn trai người ta vốn đã không phải chuyện gì vẻ vang, huống hồ người này còn là bạn học ba năm cấp 2, bây giờ còn là bạn cùng chung một ký túc xá!

"Làm sao có thể? Cậu ấy không biết quan hệ giữa tớ và Khương Thành Ngọc mà." Mặc dù ngoài miệng nói vậy nhưng trong đầu Kiều Ngôn Hi bắt đầu hoài
nghi, bởi vì cô tự hỏi mình không làm chuyện gì có lỗi với Lý Thanh, vậy thì tại sao cậu ta đột nhiên thay đổi thái độ với mình, chẳng lẽ thật sự là vì Khương Thành Ngọc?

"Tớ đã bảo Tiểu Khê là cái đứa chậm chập, giờ cậu tin chưa." Doãn Manh Manh quay sang nói với Ngô Đình Đình, "Người ta đã đào đến tận cửa, cậu ấy còn không biết."

Ngô Đình Đình thở dài, "Bây giờ thì tớ biết rồi." Cô ấy dừng lại một lúc rồi nói tiếp: "Tiểu Khê, cậu nghĩ lại xem, có bao nhiêu lần chúng ta thấy Khương Thành Ngọc và Lý Thanh cùng đi ăn cơm rồi? Suy nghĩ kỹ nguyên nhân hậu quả với nhau thì đó không phải chuyện rõ mồn một hay sao?"

Sắc mặt Kiều Ngôn Hi lập tức thay đổi, đúng thế, từ lúc khai giảng đến nay cô thường xuyên thấy Khương Thành Ngọc và Lý Thanh cùng đi ăn cơm, nhưng cô không coi đó là việc gì cả, cô chỉ cho rằng bọn họ đang bận chuyện thi đấu, còn về Lý Thanh phớt lờ cô, cô cũng không liên tưởng đến Khương Thành Ngọc.

Nhưng bị Ngô Đình Đình nói vậy, cô như hiểu ra gì đó, vốn chuyện này rất rõ ràng, Lý Thanh thích Khương Thành Ngọc mới có thể chán ghét mình, mặc dù cô không biết vì sao Lý Thanh biết quan hệ của bọn họ, nhưng chính là như vậy.

Còn Khương Thành Ngọc thì sao, thái độ của cậu ấy thế nào? Cậu ấy luôn miệng nói thích mình, lại trong lúc mình không biết đi ăn cùng một nữ sinh thích cậu, cùng chuẩn bị thi đấu, hơn thế còn bị mình nhìn thấy, vậy thì 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện