Tịch Bạch loáng thoáng biết, thời trung học Tạ Tuỳ kiếm được rất nhiều rất nhiều tiền, nhưng sau chuyện thảm khốc kia, tiền bạc của anh đều dùng để chữa bệnh và bồi thường, nợ nần chồng chất.Tịch Bạch vẫn cảm thấy số phận thật sự quá hà khắc với Tạ Tuỳ, anh không có xuất thân tốt, thậm chí có một gia đình bình thường đối với anh mà nói
đều là hy vọng xa vời.
Anh ẩn nhẫn, liều mạng, toàn bộ đều dựa vào bản thân đi tranh lấy.Nhưng số phận lại chơi đùa với anh, anh mất đi tôn nghiêm, hai bàn tay trắng.Số phận chưa từng công bằng đối với bất kỳ kẻ nào, tại độ tuổi tươi đẹp nhất, Tịch Bạch mất đi sức khoẻ, cũng mất đi sinh mệnh, chẳng lẽ đây cũng là số mệnh cô nên nhận sao.Tịch Bạch không cam lòng, cô sẽ không để cho bi kịch tái diễn, cho dù là của cô… hay là Tạ Tuỳ.Lúc này, mấy đứa con trai lái xe đến, Tùng Dụ Châu nói: “Tuỳ ca, chuẩn bị chút, tối nay đua xe ở núi Hồi Hổ, đã hẹn với bọn Tần thiếu gia rồi, lần này có thể thắng là được năm con số đó.”Tịch Bạch đi hai bước, cô bóp thắng lại, quay đầu.Tạ Tuỳ đứng trước xe đua, sắc chiều sau bóng lưng anh nhuộm một mảng đỏ lớn, tay trái anh tuỳ ý đút vào túi quần, thân hình cao to biến thành bóng hình chỉ có đường nét, thấy không rõ vẻ mặt.Cô cầm tay thắng, chống một chân xuống đất, gọi anh một tiếng: “Tạ Tuỳ.” Tạ Tuỳ quay đầu nhìn cô.“Anh có thể đừng đi đua xe hay không?”Tạ Tuỳ còn chưa trả lời, mấy người Tùng Dụ Châu đã nở nụ cười: “Như thế nào, bạn học nhỏ muốn hẹn Tuỳ ca chúng ta đi chơi à?”“Không phải, em chỉ… cảm thấy rất nguy hiểm.”Tịch Bạch cũng không biết nói như thế nào.
Nếu cô nói cho Tạ Tuỳ, anh tiếp tục chơi đua xe, tương lai khẳng định sẽ xảy ra chuyện, ngay cả làm đàn ông cũng không được.
Anh có thể cảm thấy cô đang vũ nhục anh không.
Như vậy thật sự sẽ bị đánh nha.“Bạn học nhỏ, em là quan tâm Tuỳ ca sao?”“Không… không phải.” Tịch Bạch thật không biết nên nói như thế nào.
“Nếu nhất định phải đi, vậy anh chạy chậm một chút.”Hẳn là chuyện ngoài ý muốn không đến nhanh như vậy, trong ấn tượng của Tịch Bạch, thời trung học thường thấy Tạ Tuỳ trong trường, sau khi anh gặp chuyện không may thì tạm nghỉ học, từ đó về sau thì không gặp lại.Suy tính thời gian, ít nhất hẳn là trước khi thi vào đại học.Tạ Tuỳ hơi hơi nghiêng người, trời chiều rắc lên sườn mặt anh, mái tóc cắt che mắt, khoé miệng nhếch lên, “Chạy chậm chút tôi thắng thế nào?” “Ặc…”
Tịch Bạch cảm thấy cũng không thể vì thắng tiền mà bỏ mạng.
Mà Tạ Tuỳ nhẹ cười, thưởng thức hai gò má đỏ hồng của cô, “Không thắng, em nuôi tôi à?”Ngón tay Tịch Bạch gắt gao siết chặt quai cặp, “Có rất nhiều cách kiếm tiền, không nhất thiết phải liều mạng.”“Không liều mạng, kiếm không được nhiều tiền.”Kiếm không được nhiều tiền, liền nuôi không được người con gái anh muốn.“Mau trở về đi thôi, Tịch tiểu Bạch.”Tạ Tuỳ dịu dàng gọi tên cô, liền không nói lời vô nghĩa, kéo chiếc xe thể thao ra lên xe.
Mấy người Tùng Dụ Châu cũng đi theo leo lên một chiếc xe khác, xe thể thao phân khối lớn, vù vù vượt qua bên người cô.Tịch Bạch về đến nhà, cha mẹ cùng Tịch Phi Phi đã ăn cơm chiều.
Bởi vì thân thể chị gái không khỏe, bọn họ ăn cơm chưa bao giờ đợi Tịch Bạch.
Tất cả tinh lực của gia đình này đều đặt trên người Tịch Phi Phi.Đào Gia Chi hỏi một câu: “Bạch Bạch sao giờ mới về, đi đâu vậy?” “Xe đạp bị hư.” Tịch Bạch giải thích “Con đi sửa xe.”“Nhanh đi xới cơm, ăn cơm xong thì cùng chị con luyện tập.” “Luyện tập?”Đào Gia Chi nói: “Chị con muốn tham gia tuyển chọn cuộc thi nghệ thuật, con kéo đàn cello làm nhạc đệm cho chị.”“Là buổi thi đấu của giảng viên Lạc Thanh đó.” Tịch Phi Phi giải thích: “Nếu có thể trúng tuyển, cũng có thể đến thành phố biểu diễn, lúc thi vào đại học còn có thể cộng điểm.”Tịch Bạch không chút để ý nói: “Trận đấu kia con muốn thi lẻ.”“Con làm gì mà phải thi cá nhân, thi cùng chị gái không tốt sao? Dù sao đều là báo danh hai người, con cũng không thua thiệt gì.”Tịch Bạch đương nhiên biết Tịch Phi Phi có chủ ý gì.
Mặc dù hai người hợp tác dự thi, báo chính là tên hai người nhưng Tịch Phi Phi khiêu vũ, cô kéo đàn cello, người xem khẳng định dễ dàng bị thị giác hấp dẫn mà bỏ qua cảm thụ thính giác.Tịch Bạch vẫn như cũ làm nền cho Tịch Phi Phi.
“Mẹ, lần này con muốn đơn độc diễn tấu.”Đào Gia Chi còn chưa nói, Tịch Phi Phi lại mở miệng, “Em gái, em thực ngốc, người dự thi khiêu vũ đánh đàn khẳng định không ít, nếu chúng ta đơn độc tách ra biểu diễn không chắc có thể cạnh tranh được với bọn họ.
Nhưng nếu chúng ta liên hợp đó chính là thêm một phần hiệu quả, chúng ta khẳng định có thể trổ hết tài năng.”“Nhưng mà…”“Bạch Bạch, đừng tuỳ hứng, lần này nghe chị con đi.” “Mẹ!”“Chị con là người bệnh, con nên nghe theo chị con.” “…”Lại nữa, từ nhỏ đến lớn đều lấy lý do thoái thác này, sức khỏe chị con không tốt, con làm gì đều nên theo chị; sức khỏe chị con không tốt, con cũng nên truyền máu cho chị con; sức khỏe chị con không tốt, trong nhà có gì tốt nhất đều nên là của chị con…Tịch Bạch biết không lay chuyển được Đào Gia Chi cùng Tịch Phi Phi, suy nghĩ của cô chưa bao giờ quan trọng, chỉ cần hai người họ quyết định, chuyện đều không thể thay đổi.Tịch Bạch vốn muốn cho Tịch Phi Phi một con đường lui, để cho cô dựa vào thực lực của mình mà trình diễn, có thể trúng tuyển hay không là tạo hoá của cô.Nếu Tịch Phi Phi nhất định phải buộc cô hợp tác biểu diễn, Tịch Bạch sẽ không tiếp tục nương tay.Ăn cơm chiều xong, hai người đi tới phòng tập, Tịch Phi Phi thay trang phục múa bó sát người, trang điểm, kì kèo mè nheo nửa giờ mới chuẩn bị xong.Tịch Bạch vừa kéo đàn vừa nhìn cô trang điểm.Vốn chỉ là luyện tập, không cần thiết phải trang điểm thay đồ, mà Tịch Phi Phi sau khi trang điểm xong lấy điện thoại di động ra mở camera, bắt đầu tự sướng.Tịch Bạch biết, hoá ra cô muốn cập nhật Weibo.‘Tháng sau muốn tham gia buổi tuyển chọn diễn xuất, tăng cường tập luyện, hy vọng lấy được thành tích tốt, hi hi! Cố lên!”Mục bình luận — ‘Phi Phi cố lên!’‘Có khâu bỏ phiếu sao, fan của Phi Phi sẽ bỏ phiếu cho cậu!’ ‘Có chúng tớ ở đây, nhất định giúp cậu trúng tuyển!’Tịch Phi Phi: ‘Cảm ơn fan của Phi Phi, đến lúc đó xác thực có bỏ phiếu, có điều không sao a, mình tham gia thi đấu không phải vì giải thưởng, chỉ vì hứng thú mà thôi, không quên tâm tư lúc đầu! [hôn nhẹ]’‘Phi Phi thật sự không hổ là nữ thần của chúng ta! Tâm tính thật tốt!’
‘Phi Phi bảo bối yên tâm, chúng tớ nhất định đi bỏ phiếu!’