Chấp niệm vội vàng nâng kiếm xông tới. Chấp niệm biết, đối phương cho dù hiện tại vô cùng yếu, nhưng cũng là lục cấp, chính mình còn kém rất nhiều, bất kể là đấu khí, lực lượng hay tốc độ đều kém xa, cho nên hắn không chút khinh thị, toàn tâm toàn ý vào trận chiến. Truyện "Ngự Đạo "
Ciel lúc này cẩn thận phòng bị, hai người này có thể trong thời gian ngắn như vậy giết hại sạch năm ngàn thú nhân, tuyệt không thể khinh thường, tuy tốc độ tên lao về phía mình không nhanh, nhưng Ciel không dám khinh thường tý nào, biết đâu đấy là do đối phương ẩn tàng thực lực, mà thực lực mình cũng từ bát cấp hạ xuống lục cấp, trong lòng càng thêm cẩn thận.
Khả năng do vừa kinh lịch chuyện vừa rồi, nên tâm lý Ciel vô cùng khẩn trương, nếu không hắn làm sao có thể cho rằng thực lực chấp niệm cao đây, nếu thực lực vượt qua hắn, vậy còn cần phải ẩn tàng sao?
“Keng”Ciel dưới trạng thái phòng ngự, đại kiếm va chạm với kiếm của chấp niệm, nhưng là, một khắc này, Ciel vô cùng bất ngờ, bởi vì, đấu khí của thiếu niên trước mắt không hùng hậu như mình tường, đây là chuyện gì chứ, đấu khí này chỉ có ngũ cấp là cùng?
Ciel trong cơn nghi hoặc cũng không triển khai phản kích, chỉ bị động phòng thủ.
“Keng keng”Chấp niệm lại chém ra hai kiếm, nhưng là, hiệu quả không đến đâu, bất chấp chấp niệm đã dùng toàn lực, còn bổ vào vị trí yếu nhất trên kiếm của Ciel nhưng đại kiếm của Ciel không mảy may rung động tý nào.
Chẳng lẽ khác biệt giữa tứ cấp và lục cấp lớn như vậy sao? Chấp niệm lại một lần nữa nắm chặt kiếm, đấu khí toàn thân chú nhập kiếm, từng kiếm một lần lượt bổ về phía Ciel tuy cảm giác phách xuống vô cùng thoải mái nhưng là địch nhân không chút thương tổn làm hắn không thể thoải mái nổi. Truyện "Ngự Đạo "
Ciel sau khi ngăn lại mấy kiếm của chấp niệm, cuối cùng hắn đã xác định được thực lực của chấp niệm, thật sự không đạt đến ngũ cấp, hoặc vừa vặn tiến cấp ngũ cấp, hắn hẳn chỉ là phân thân mà thôi.
Tư tưởng Ciel không ngừng chớp động, rất nhanh hắn đã nghĩ ra điểm mấu chốt. Khuông mặt kiên nghị cũng bất chợt nở nụ cười tà ác, ánh mắt hắn nhìn về phía chấp niệm cũng trở nên hung ác hơn.
Chỉ cần bắt được tiểu tử này, dùng để uy hiếp tên kia, tất có thể an toàn rời đi. Hắn hẳn không dám làm khó mình đi, nghĩ đến đây, tâm tình Ciel chầm chậm tốt lên.
Đại kiếm trong tay Ciel lần đầu tiên phản kích.
“Keng!”Đại kiếm của Ciel nhanh hơn kiếm của chấp niệm nhiều, trong nháy mắt từ trên cao bổ xuống, chấp niệm trong khoảnh khắc này cũng chỉ kịp dùng kiếm giơ lên cản trở.
Hai kiếm vừa chạm nhau, cũng không có văng ra như trong tưởng tượng, mà dưới sự khống chế của Ciel, hai kiếm dính chặt lấy nhau, đấu khí trong nháy mắt tuôn ra.
Ciel chậm rãi tăng thêm đấu khí, biểu tình của hắn cũng thoải mái hơn nhiều, quả nhiên phân thân này chỉ có thực lực thế thôi.
Một khắc này, chấp niệm bị đấu khí của Ciel chèn ép, lực lượng lớn vô cùng làm hắn liên tục sinh ra ý định muốn vứt bỏ xích đồng bảo kiếm, nhưng là chấp niệm còn nhịn được, dưới áp lực cực đại, hắn khổ sở giãy dụa, rất giống như một con thuyền vũng vẫy dưới bão biển, chỉ cần một sơ ý nhỏ thôi, con thuyền sẽ vỡ vụn.
Ciel đắc ý nhìn về hướng bản tôn, nhưng là, hắn lại nhìn thấy bản tôn mỉm cười tà dị đáp trả, cũng không có vì phân thân của mình khốn khó mà lo sợ, chỉ có tiểu tinh linh