Thật ra nếu suy nghĩ cẩn thận thì cũng không khó đoán.
Từ cái lúc phát hiện ra có thiên sứ chưa bị sa đọa, Khấu Đông đã thấy có gì không đúng.
Không phải do y nhạy cảm mà do y hiểu được địa vị của mình trong phó bản này ra sao, thiên sứ sáu cánh mà y vào vai đã rơi xuống nhân gian từ lâu, thần linh cũng lâm vào giấc ngủ say, sao có thể lòi ra một thiên sứ bình yên vô sự đi theo người?
Chính y còn không nhận được phần đãi ngộ này.
—— Nói thật, đây không phải là dáng vẻ mà một NPC nên có.
Cứ ngoan ngoãn là được cưng chiều chắc?
Khấu Đông đã bắt đầu nghi ngờ từ lúc đó, chỉ là ảo cảnh được đắp nặn quá mức chân thật, lại còn cứ tóm trúng vào điểm yếu của người ta, lấy Diệp Ngôn Chi ra trêu đùa từ tim gan đến hơi thở của y, đủ để khiến y rối tung lên.
Mãi đến khi thấy huyết tộc trẻ tuổi không nhiều lời cắn mình thì y mới nhận ra điểm lạ lùng của ảo cảnh này – dù sao thì bình thường người cầu xin được cắn chỉ có Khấu Đông, Diệp Ngôn Chi làm gì có chuyện mặc kệ sức khỏe y để cắn bẹp bẹp chứ.
Nói tới lại khiến Khấu Đông khó hiểu, y nghi ngờ không biết hương vị của bánh kem nhỏ là mình ra sao.
Bao nhiêu huyết tộc chạy theo sau lưng y còn không được, sao Diệp Ngôn Chi có thể không rung động chứ?
— Y thì phát sầu còn đám vampire kia mãi mãi cũng chẳng hiểu được, nếu không chắc chúng sẽ tức đến chết.
Bọn họ phí bao nhiêu công sức chỉ để đổi lấy một lần hút mà không thành, thế mà có người dám chê khi bánh gato nhỏ chủ động dâng mình tới cửa....
Hai bên chênh lệch quá lớn, sắc mặt thần linh không được tốt, chẳng biết có phải do Khấu Đông đối xử với hai người khác biệt rõ ràng quá mà khó chịu hay không, thánh quang bao phủ trên khuôn mặt từ từ nhạt đi, Khấu Đông có thể thấy được đường viền quen thuộc dưới vầng sáng ấy.
Đồng tử xanh biếc, mái tóc xoăn xoăn màu bạch kim, diện mạo này nếu chỉ liếc nhìn qua thì đúng là anh tuấn chưa từng thấy – nhưng nét mặt lại u ám, đôi mắt như phủ một lớp sương mù màu máu nhạt, trời sinh đã có trái tim lạnh lùng tàn nhẫn khiến hắn càng giống ma quỷ sinh ra từ trong quỷ địa, làm gì còn chút ôn hòa thánh khiết như khi nãy?
Đây là lần đầu hắn ta gỡ bỏ mặt nạ trước mặt Khấu Đông.
Trước đó hắn ta đeo mặt nạ lên, Khấu Đông chỉ có thể nhìn hắn thông qua bức chân dung được treo trong nhà.
Hắn ta không quá bất ngờ, chỉ đưa mắt liếc sang thiên sứ đứng yên một phía.
Thần cũng không là thần, thiên sứ đương nhiên cũng chẳng phải là thiên sứ.
Dưới ánh nhìn của Khấu Đông, mặt mày tên thiên sứ kia dần thu nhỏ lại rồi mọc ra từng cụm lông đen, từ trán xuống dưới cổ lông đen che kín rậm rạp, miệng biến thành mỏ chim giống như mặt nạ mà đám bác sĩ mỏ chim đeo, nhanh chóng kéo dài rồi phình ra chập trùng như núi nhỏ ——
Mặc dù trước đó Khấu Đông cũng đoán được qua qua rồi nhưng lúc này đây không nhịn được nhíu mày.
Là gương mặt của loài chim.
Tứ chi của thiên sứ cũng nhanh chóng thu vào, lông chim mới từ những nơi không có mọc ra.
Nháy mắt, từ thiên sứ ban đầu đã biến thành con chim mật thám đen xì.
Nó mở to đôi mắt đỏ sậm vỗ cánh, kêu cạc cạc rồi bay tới đầu ngón tay bá tước, đuôi dài tinh tế run rẩy ngẩng đầu nhìn hắn.
Khấu Đông: "..........."
Oa.
Khấu Đông hờ hững tán thưởng trong lòng.
Nhìn nè, một con chim to xác sống sờ sờ.
Bị một người một chim lừa gạt, Khấu Đông cảm thấy mình khá là khờ —— mùi vị biến thái rõ ràng như này mà y cũng đoán không ra.
Nếu đã bị nhìn thấu, Bá tước cũng không tiếp tục che giấu nữa, áo choàng đỏ như máu ào ào đổ xuống phía sau tựa như một tay che trời lấp đất.
Hắn ta vươn tay, không nói hai lời chỉ muốn bắt lấy thanh niên trước mặt.
Khấu Đông đã sớm cảnh giác, trước khi hắn ta có động tác y đã lui về phía sau một bước, tiện đà đẩy Diệp Ngôn Chi giả về phía Bá tước ——
Bá tước ngẩn ra, đôi mắt xanh chớp chớp, thân thể Diệp Ngôn Chi nháy mắt đã rách nát bay tứ tung, như cánh hoa phủ xuống mặt đất.
Ngay lúc này!
Lợi dụng hắn ta đang xử lý Diệp Ngôn Chi giả, Khấu Đông nhanh chóng quay đầu chạy.
Y biết rõ nơi này là ảo cảnh do Bá tước làm ra, chỉ sợ vạn vật đều biến động theo ý muốn của hắn ta nên mới chạy thật nhanh không dám ngoảnh lại, y dùng sức đập cánh liều lĩnh lao thẳng về phía cửa Ngày thứ nhất.
Con quạ đen kịt vẫn theo sát y, nó ồn ào kêu to.
"Ngài Lucifer ——"
"Ngài Lucifer!"
Khấu Đông một câu cũng không thèm nghe, y dùng sức đẩy cánh cửa Thần điện vừa dày vừa nặng ra.
Tình hình bên ngoài lập tức đập thẳng vào mắt, chỗ này không còn thanh tĩnh như lúc y bước vào, ngược lại nó bị che lấp bởi lông chim.
Vô số bác sĩ mỏ chim trên người khác áo bào đen đã biến thành thiên sứ như cũ, không biết bọn họ đứng ở đây từ khi nào, thấy y một cái đã điên cuồng lao tới muốn kéo y đi.
Vừa đông lại còn san sát, họ không thể chờ đợi nổi nữa chỉ muốn nhanh chóng mang y đi, khung cảnh này không khác gì zombie vây thành.
Chả qua là zombie này trông thánh khiết hơn mấy con zombie lù khù một chút, lâu lâu có vài cọng lông chim rơi lả tả, Khấu Đông xuyên qua đám thiên sứ, dùng sức lực toàn thân né trái né phải.
—— Lối ra.
Lối ra ở đâu?
Từ mặt đất đến trên trời đều có một đám người mơ ước y, Khấu Đông căn bản không còn lựa chọn khác, y cắn răng bay về phía Ngày thứ nhất.
Y tránh né những bàn tay muốn chạm vào mình, dùng hết khả năng đập sáu đôi cánh bay thẳng lên trên.
Ngôi sao từ trên bầu trời rơi xuống, y nghe được âm thanh tức giận đan xen kinh sợ của Bá tước.
"Cản người lại!"
Cánh chim phía sau Khấu Đông nặng nề đập tạo ra tiếng gió vù vù.
Y nâng mắt nhìn trước ngó sau, cuối cùng cũng thấy được Ngày thứ nhất ở phía trên mang tia sáng khác với ảo ảnh ban đầu —— nó trông như sợi dây đen kịt cô lập toàn bộ thiên đường huy hoàng với những chỗ khác.
Chắc hẳn đây là điểm cuối của áo cảnh.
Sáu đôi cánh phía sau là trợ lực lớn nhất của Khấu Đông, cho y năng lực vượt xa những thiên sứ khác.
Y bỏ lại đám thiên sứ đang truy đuổi mình, nặng nề đâm đầu vào bóng tối yên tĩnh như hồ nước.
Đầu tiên là ngón tay.
Rồi đến nửa người trên, toàn thân.
Cuối cùng y cũng ngâm toàn bộ cơ thể trong bóng tối ấy.
Xúc cảm lạnh lẽo bao phủ lấy cơ thể, Khấu Đông không nhịn được run cầm cập, cảm giác được phía sau dần nhẹ đi —— sáu đôi cánh trong ảo cảnh lúc này tự động tách ra khỏi lưng.
Y trôi nổi trong không trung.
Một đống bong bóng từ hư không bay tới trêu đùa.
Đầu ngón tay Khấu Đông không cẩn thận chọc vỡ một cái, cơ thể lập tức rơi xuống