Trong thời gian sáng tác album cho Khanh Nhan, Lâm Thanh Thanh bận rộn nhiều việc, vừa phải làm album cho Khanh Nhan, vừa phải nhận lời mời mấy người mới cho công ty.
Khoảng thời gian đó, cô hoặc là ở công ty, hoặc là về nhà liền cắm mặt vào sáng tác.
Thứ hai, phòng làm việc họp theo thường lệ, đầu tuần có một nhãn hàng mỹ phẩm muốn tìm Khanh Nhan làm người phát ngôn cho khu vực Trung Quốc, cuộc họp chủ yếu là bàn luận xem có nên nhận hay không.
Nhãn hàng mỹ phẩm này tên là “Thích mắt thân thảo[*]”, là nhãn hiệu mỹ phẩm cao cấp.
Bình thường, những nhãn hiệu như vậy sẽ tìm những nghệ sĩ tương đối hot một chút, Mạc Khanh Nhan là một người mới, xem ra nhãn hàng này cũng rất công nhận cô ấy.
[*]: thân thảo: có nguồn gốc từ thiên nhiên, chỗ này mình không biết để như thế nào nên giữ nguyên nhé
Theo lý mà nói, chẳng có gì phải do dự, lấy kinh nghiệm của Mộc Tùng thì hẳn phải nhanh chóng quyết định nhận lấy.
Nhưng sở dĩ phải họp trao đổi là bởi vì nam nghệ sĩ phát ngôn cho Thích mắt thân thảo này là Tiêu Bạch.
Chuyện này có hơi khó xử.
Lần này họp chính là muốn mọi người cùng nhau nghĩ xem có nên tránh chuyện xấu xảy ra mà trực tiếp từ chối không, dù sao mấy tháng trước, hai người còn ầm ĩ một trận khó coi, fan hâm mộ hai nhà cũng đánh xé nhau túi bụi.
Lâm Thanh Thanh hỏi: “Bên Tiểu Bạch đã xác định là nhận rồi sao?”
Một Tùng nói: “Xác nhận rồi.”
Từ sau lần phong ba đó, Tiêu Bạch mới ký hợp đồng với một công ty giải trí, cũng nổi danh như MK, tên là công ty giải trí Thiên Chanh, nhưng công ty giải trí Thiên Chanh chủ yếu làm về mảng truyền hình điện ảnh, mảng âm nhạc thì liên quan rất ít.
Sau khi ký hợp đồng, công ty giải trí Thiên Chanh đã bỏ ra một số tiền lớn để sản xuất cho anh ta một bài hát.
Rock n’ Roll thêm RAP, lần đầu tiên Tiêu Bạch biểu diễn bài hát này trên sân khấu liền khiến khán giả mù mắt, nhưng là sáng chói mắt, không phải nghĩa xấu.
Kỹ thuật hát của Tiêu Bạch không tốt, nhưng khiêu vũ và nhảy thì lại rất tốt.
Mặc dù bài hát đã tăng âm lượng lên, mà phần hát đệm cũng rất nhiều, nhưng bởi vì năng lực thể hiện trên sân khấu cùng với vũ đạo thiên phú của Tiêu Bạch, cộng thêm khi ra mắt ở Hàn được đào tạo tốt, trên sân khấu, Tiêu Bạch kẻ mắt, đầu nhuôm màu bạch kim, phối hợp với tiết tất nhanh cộng với màn vũ đạo anh ta mang tới, ca khúc vang lên khiến khán giả thét chói tai kéo dài không thôi.
Trên sân khấu, anh ta giống như một con quỷ hút máu đẹp lạnh lùng, thần bí, yêu diễm, nhưng không để người khác đến gần.
Không thể không nói, cho dù vừa về nước đã xảy ra chuyện như vậy, nhưng sự nổi tiếng của Tiêu Bạch vẫn không giảm đi, rất nhiều người rời đi cũng vì bị bài hát này của anh ta làm cho kinh diễm mà quay trở lại.
Cho nên “Thích mắt thân thảo” tìm Tiêu Bạch làm nam nghệ sĩ phát ngôn cho khu vực Trung Quốc cũng không có gì lạ.
Về phần vì sao nghệ sĩ nữ lại muốn tìm Khanh Nhan, có lẽ là do nhìn trúng khí chất thanh lãnh khá thích hợp với hình tượng nhãn hiệu, hoặc có lẽ là muốn lợi dụng chuyện ầm ĩ giữa hai người khoảng thời gian trước để tạo nhiệt.
Nhưng là một nhãn hiệu quốc tế lớn, dùng khúc mắc giữa hai người để tạo nhiệt thì cũng không cần thiết, bọn họ đều nghĩ điều nhãn hiệu xem trọng là khí chất của Khanh Nhan.
Lâm Thanh Thanh suy nghĩ một chút rồi nói: “Được làm người phát ngôn cũng khiến hình tượng của Khanh Nhan tăng lên một bậc.
Hơn nữa, chuyện lúc trước, Khanh Nhan mới là người bị hại.
Tiêu Bạch đã có thể thoải mái như vậy, Khanh Nhan là người bị hại, tại sao lại phải tránh hiềm nghi, người nên tránh cũng không phải là chúng ta.”
Mộc Tùng gật đầu, hỏi Khanh Nhan: “Em nghĩ thế nào?”
Khanh Nhan gật đầu: “Em cũng nghĩ giống như chị Thanh Thanh.”
Tề Kỳ cũng biểu thị có thể nhận.
Mọi người đều đã nhất trí, Mộc Tùng liền liên lạc với nhãn hiệu, đồng ý kế hoạch hợp tác.
Sau khi ký kết hợp đồng, Mạc Khanh Nhan chính thức trở thành người phát ngôn cho mỹ phẩm dưỡng da của Thích mắt thân thảo, mấy ngày sau liền tham gia buổi họp báo giới thiệu người phát ngôn chính thức của nhãn hàng.
Lần này, Khanh Nhan xem như đã nổi tiếng, sau khi công chiếu, mấy người Lâm Thanh Thanh cùng Tề Kỳ cùng ngồi trong phòng họp xem trực tiếp.
Hôm nay, Mạc Khanh Nhan mặc một chiếc váy màu trắng, một bên không có tay áo.
Váy dài đến đầu gối, trắng tinh, đơn giản nhưng lại thanh tân.
Lâm Thanh Thanh nhờ người tạo hình uốn thẳng tóc cho cô.
Mái tóc dài như thác nước xõa trên đầu vai, một đen một trắng lại càng khiến khuôn mặt lạnh lùng cấm dục.
Cô đẹp đến mức giống như một yêu tinh vậy.
Không thể không nói, phương diện hình tượng của Mạc Khanh Nhan thật sự rất có tiềm năng, hình tượng nào cô ấy cũng có thể nỗ lực, mỗi lần thay đổi tạo hình đều có thể làm người khác sáng mắt.
Hôm nay Tiêu Bạch mặc một chiếc áo len khoét chữ V và một chiếc quần dài màu đen, trên chân đi một đôi giày da màu đen, tóc nhuộm màu nâu đỏ, cổ đeo một chiếc vòng màu trắng.
Không trang điểm hay đeo khuyên tai giống như trên sân khấu, hôm nay anh mặc rất đơn giản.
Không thể không nói, người đàn ông này thực sự làm người ta kinh diễm, làn da rất tốt, khuôn mặt vô cùng sạch sẽ, anh ngồi xuống liền đẹp giống như một tác phẩm nghệ thuật.
Có lẽ là thương hiệu đã suy xét đến chuyện fan hai nhà sẽ xé nhau túi bụi, cho nên buổi họp báo lần này liền để hai người ngồi hai bên người dẫn chương trình, sau đó, mỗi người cầm một sản phẩm của nhãn hiệu lên rồi nhìn về phía máy quay đánh giá sản phẩm.
Sau đó người dẫn chươn trình liền giới thiệu một số sản phẩm, mời tổng giám đốc của thương hiệu ở Trung Quốc lên sân khấu chụp ảnh cùng với hai người phát ngôn.
Sau đó là phần đặt câu hỏi của phóng viên, tất cả mọi người đều tránh chuyện lục đục giữa hai người trước đó, chỉ phỏng vấn những chuyện liên quan đến nhãn hiệu.
Tất cả đều tiến hành rất thuận lợi, Lâm Thanh Thanh vốn cho rằng buổi họp báo kết thúc tốt đẹp thì một phóng viên già liền mở miệng hỏi: “Tôi muốn hỏi tiểu thư Mạc Khanh Nhan một chút, cô đứng ở đây mà không cảm thấy xấu hổ sao? Đợt trước không phải cô còn báo cảnh sát Tiêu Bạch quấy rối mình sao? Nếu anh ta thực sự quấy rối cô, vậy cô không thấy mình nên tránh anh ta sao? Vì sao mới chưa được bao lâu đã xuất hiện cùng anh ta trong một buổi họp báo giới thiệu sản phẩm? Hoặc là nên nói, lần trước cô báo cảnh sát anh ta quấy rối cô, cộng thêm một số chuyện sau đó đều là cô cùng quý công ty tiến hành lăng xê?”
Vừa nói xong, xung quanh phòng họp báo lập tức im lặng kỳ lạ, người dẫn chương trình không biết phải nói gì.
Mạc Khanh Nhan bị hỏi, lông mày chỉ hơi nhíu lại, biểu cảm cũng không thay đổi nhiều.
Cô cầm lấy mic, nhìn thẳng vào người phóng viên kia nói: “Người bị quấy rối là tôi, tôi không làm gì sai, tại sao lại phải trốn tránh? Anh vừa hỏi tôi đứng ở đây có xấu hổ không, tôi xin trả lời, tôi không xấu hổ.”
Phóng viên đó hỏi tiếp: “Ý của cô là, người nên lúng túng là Tiêu Bạch sao? Anh ta nên trốn tránh giống như một con chuột bị người ta đuổi đánh mà không phải mặt dày mặt dạn xuất hiện ở đây sao?”
Người dẫn chương trình khi nghe thấy phóng viên hỏi như vậy cũng biết anh ta đang dẫn chiến.
Người dẫn chương trình đang muốn nói thì thấy Tiêu Bạch nhận lấy mic: “Hôm nay là buổi họp báo ra mắt sản phẩm của Thích mắt thân thảo, những vẫn đề nhàm chán này xin đừng mang tới hỏi ở buổi họp báo, xin cảm ơn.”
Phóng viên không chịu buông tha, hỏi tiếp: “Mạc Khanh Nhan tiểu thư, mời cô trả lời tôi, chuyện cô muốn biểu đạt chính là ý trên của tôi sao?”
Ánh mắt Mạc Khanh Nhan lạnh lùng không cảm xúc: “Tôi chỉ nói với anh vì sao tôi lại phải trốn tránh, tự anh thấy Tiêu Bạch bị oan, nếu anh là fan hâm mộ của anh ta, dáng vẻ vội vã thay người ta thật sự rất khó coi.”
Phóng viên: “…”
Phóng viên còn muốn nói tiếp, nhưng có bảo vệ đi tới mời anh ta ra ngoài.
Trên sân khấu, người dẫn chương trình vội vàng làm dịu.
Anh ta rất có nền tảng, chỉ với một câu hài hước câu trò đã đưa mọi thứ trở lại, sau đó buổi họp báo lại tiếp tục.
Nhưng sau đó, Lâm Thanh Thanh lại luôn có dự cảm xấu, quả nhiên, chẳng bao lâu, cô nhận được điện thoại của Tiểu Tầm, trợ lý của Mạc Khanh Nhan.
Đầu bên kia, tiểu Tầm lo lắng nói: “Chị Thanh Thanh, không xong rồi, ở cổng buổi họp báo có rất nhiều fan hâm mộ của Tiêu Bạch, còn phá hỏng cửa ra vào rồi, em thấy mấy người đến không thân thiện đâu.”
Tiểu tầm là sinh viên mới tốt nghiệp.
Ban đầu, khi tiểu Tầm đến xin việc, Lâm Thanh Thanh đã từ chối.
Cô đeo một chiếc kính râm, mở lớn mắt quan sát cô gái đối diện, tổng thể dáng vẻ thật trọng.
Lần đầu tiên nhìn thấy, Lâm Thanh Thanh cảm thấy cô bé không hợp với chức vụ trợ lý minh tinh đòi hỏi cao mà nguy hiểm này.
Nhưng khi Lâm Thanh Thanh thể hiện ý của mình, uyển chuyển từ chối, sau đó tiểu Tầm không nói hai lời liền cởϊ áσ khoác ra.
Sau đó, Lâm Thanh Thanh nhìn thấy bờ vai rắn chắc cùng cánh tay khá cường tráng, liền lập tức bỏ đi suy nghĩ của mình, lập tức đồng ý.
Cô không ngờ tiểu Tìm nhìn gầy yếu như vậy, nhưng khi cởϊ áσ ra lại có da có thịt như thế, thuê cô ấy đến bên cạnh Mạc Khanh Nhan thì có thể bớt bảo vệ đi, tiết kiệm được tiền.
(Dịch tiên sinh: Khụ khụ, bà xã, anh không cần em tiết kiệm tiền.)
Sau khi nghe tiểu Tầm trình bày xong, Lâm Thanh Thanh liền hiểu rõ, một mình tiểu Tầm e là không đối phó được với nhiều fan cuồng của Tiêu Bạch như vậy.
Lâm Thanh Thanh sợ cô ấy sẽ nguy hiểm, nên mượn người đi bảo vệ cô ấy.
Khi Lâm Thanh Thanh đưa bảo vệ vào hội trường buổi họp báo liền bị cảnh chen chúc trước mặt làm cho sợ ngây người.
Cô biết Tiêu Bạch nhiều fan cuồng, nhưng không ngờ lại nhiều như vậy.
Trong một thời gian ngắn mà có thể tập hợp bao nhiêu người lên án Mạc Khanh Nhan thay cho Tiêu Bạch như vậy, có thể suy ra, não tàn phía sau Tiêu Bạch kinh khủng cỡ nào.
Lâm Thanh Thanh nghĩ ở những hoạt động này hẳn phải có bảo vệ duy