Trần Đậu Đậu choáng váng, Đường Ly vỗ vai cũng không phản ứng, Đỗ Tắc Chu rửa một đĩa dâu tây, vừa ăn vừa đi ra ngoài, nhìn thấy Trần Đậu Đậu và Đường Ly đứng thẳng tắp, cũng hỏi:
"Đứng làm gì, phạt đứng hả?"
Hứa Giản nhanh chóng đứng dậy, đi tới trước mặt Trần Đậu Đậu sập nhà, kéo y ngồi xuống, giơ tay quơ trước mắt y:
"Hoàn hồn."
Trần Đậu Đậu chớp mắt mấy cái, ánh mắt mới tập trung lại, y nhìn Hứa Giản, ngơ ngác mở miệng:
"Nhị Giản, những gì cậu vừa nói là sự thật?"
Tuy rất không đành lòng, nhưng Hứa Giản liếc nhìn Tần Trầm, cuối cùng khẽ gật đầu.
Trần Đậu Đậu nghe xong trầm mặc vài giây, sau đó đột nhiên ngửa mặt ngả người lên ghế sô pha, ngửa mặt lên trời thở dài: "Tại sao lại như vậy!"
Đỗ Tắc Chu và Đường Ly không biết chuyện gì xảy ra, bưng dâu tây tới bên cạnh vừa ăn vừa hóng hớt.
Thấy Trần Đậu Đậu phản ứng lớn như vậy, Tần Trầm nhìn y: "Lẽ nào cậu là fan only của Thẩm Tịch? Không chấp nhận hắn yêu đương?"
Hứa Giản khẽ kéo áo Tần Trầm, ánh mắt ra hiệu —— anh đừng nói nữa.
"Không!" Trần Đậu Đậu nhanh chóng phủ nhận: "Tôi là fan sự nghiệp, fan lý trí!"
Tần Trầm: "Vậy cậu bây giờ?"
Trần Đậu Đậu một mặt khám phá hồng trần, hiểu rõ cuộc đời ảo huyền, xa xôi mở miệng:
"Mặc dù tôi là fan lý trí, nhưng mà ai chẳng muốn hẹn hò với thần tượng chứ?"
Mặc dù y thẳng, nhưng y có thể cong vì thần tượng!
Cong thành nhang muỗi cũng được!
Cuối cùng Hứa Giản cũng coi như hiểu rõ Trần Đậu Đậu phản ứng mạnh như vậy, cảm giác là tiếc nuối người thần tượng mình thích không phải mình.
Cũng phải, trước đó Trần Đậu Đậu không biết Thẩm Tịch cong, còn có thể an ủi giới tính bản thân không thể yêu đương với thần tượng, nhưng bây giờ...!
Giới tính đúng rồi, mà đối tượng lại không phải mình.
Không biết nên khóc hay cười đẩy Trần Đậu Đậu một cái, Hứa Giản tức giận: "Từ bỏ đi, cậu không có cơ hội."
Đẳng cấp của giám đốc Khương quá cao, người phàm không tranh nổi.
Huống chi...!đối với thầy Thẩm mà nói, anh nhất kiến chung tình với giám đốc Khương.
Mấy ngày nay, thỉnh thoảng Hứa Giản cũng sẽ nghĩ tới chuyện giữa hai người Thẩm Tịch và Khương Lâm Tà, cậu cảm thấy sở dĩ Thẩm Tịch chìm đắm nhanh như vậy, là vì ràng buộc trước kia của họ.
Cho dù đã luân hồi chuyển kiếp, Khương Lâm Tà vẫn có sức hấp dẫn trí mạng đối với Thẩm Tịch, làm cho anh liếc mắt một cái đã chung tình.
Nghe Hứa Giản nói, Trần Đậu Đậu bật khỏi ghế sô pha như cá chép, đầy mặt đầy mắt đều viết hóng hớt:
"Nhị Giản cậu từng gặp người mà thần tượng của tớ thích rồi hả? Dáng dấp ra sao? Bao nhiêu tuổi? Tên gì?"
Tâm tình quá mức kích động, quan hệ của Trần Đậu Đậu và Hứa Giản lại tốt, cũng không để ý chừng mực, y nhích đến sát cạnh Hứa Giản.
Hứa Giản còn chưa cảm thấy được có cái gì không đúng, cậu đã cảm giác cổ áo bị siết chặt...!
Kéo áo Hứa Giản nới khoảng cách của hai người, Tần Trầm ho khan một tiếng, nhìn hai người:
"Tôi còn ở đây, đừng lại gần như vậy."
Đường Ly vừa nghe, đây chẳng phải là lúc để mình lên tiếng? Vì vậy tay cầm dâu tây vươn ra, tràn đầy phấn khởi hỏi:
"Vậy anh Trầm không ở là có thể sát như vậy?"
"Phụt —— "
Đỗ Tắc Chu không nhịn được cười ra tiếng, sợ bị Tần Trầm phát hiện liền nhanh chóng cúi đầu che giấu vô ích.
Tần Trầm nghe xong cũng không tức giận, nhìn lướt qua Đường Ly nóng lòng muốn thử, không mặn không nhạt mở miệng:
"Anh không ở đây, cậu muốn nhảy lầu anh cũng không ngăn được cậu."
Đường Ly cười khì khì một tiếng, thu tay về: "Dù sao cũng chưa muốn chết."
Bị Tần Trầm chen vào như thế, Hứa Giản cũng quên mất muốn nói gì với Trần Đậu Đậu như đang điều tra hộ khẩu, vì vậy đành phải nói:
"Dù thế nào cậu cũng đừng suy nghĩ, bọn họ vẫn khỏe, sau này cậu nên gần với tác phẩm của thần tượng hơn, cách xa đời sống của hắn một chút."
Trần Đậu Đậu bĩu môi: "Thích hắn nhiều năm như vậy ngay cả mặt hắn tớ còn chưa từng thấy, thế còn cách hắn chưa xa?"
Liên hệ giữa y và thần tượng, ngoại trừ phim truyền hình cũng chỉ có chữ kí viết tay mà Hứa Giản xin giúp trước đó.
"Trạng thái của cậu cũng rất tốt, tiếp tục duy trì." Sợ y thật sự đánh vỡ nồi đất hỏi đến cùng, Hứa Giản nhanh chóng nói sang chuyện khác:
"Đúng rồi, thủ tục của cậu và công ty làm xong chưa? Bây giờ ở đâu?"
Lực chú ý của Trần Đậu Đậu nhanh chóng bị kéo đi, gật đầu: "Xong rồi, khoảng thời gian này tạm thời ở kí túc xá của công ty, đợi khi tìm được nhà rồi dọn ra."
Nghe Trần Đậu Đậu nói, Đường Ly Chà một tiếng, nói:
"Ở ký túc xá quá bất tiện, nếu cậu không phiền, tôi có vài căn còn trống, cậu chọn một căn rồi dọn đến."
Mặc dù đây là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng Hứa Giản là người nhà của Tần Trầm, Trần Đậu Đậu lại là bạn của Hứa Giản, vậy cũng là bạn của Đường Ly đây.
Đường Ly nói chuyện khá phóng khoáng:
"Cậu muốn tìm nhà thế nào? Tôi có căn hộ đơn, hai phòng ngủ, ba phòng ngủ, biệt thự cũng có."
Trần Đậu Đậu thụ sủng nhược kinh, nghĩ thầm không hổ là bạn của Tần Trầm, hình tượng giàu có quyền thế không sụp đổ, nhà cũng cho ở.
Nhưng mà khiến Đường Ly không nghĩ tới chính là, Trần Đậu Đậu lại lắc đầu từ chối, y sững sờ hỏi:
"Tại sao?"
Trần Đậu Đậu gãi gãi mặt mình, ngại ngùng cười:
"Không có công không nhận lộc, lòng tốt của anh tôi nhận, nhưng tôi không muốn làm phiền anh, tôi ở ký túc xá công ty cũng để làm quen với môi trường công ty."
Bắt chuyện không phải làm ăn, nghe Trần Đậu Đậu nói, Đường Ly gật đầu: "Cũng đúng, cậu vừa tới, làm quen với mọi người trong công ty cũng tốt."
Tần Trầm nhìn Trần Đậu Đậu: "Người đại diện của cậu là ai?"
Trần Đậu Đậu vẫn lắc đầu: "Bây giờ còn chưa rõ lắm, phải hai ngày nữa mới biết được chỉ định ai."
Đỗ Tắc Chu nghe xong thuận miệng nói: "Tần Trầm, nếu không ông đi hỏi xem sao? Cho Đậu Đậu một người đại diện đáng tin cậy."
"Cũng đúng." Đường Ly cũng nhìn Tần Trầm: "Em không phải là người trong ngành các anh cũng biết, một người đại diện đáng tin đối với nghệ sĩ rất quan trọng."
Việc liên quan đến tương lai bạn thân của mình, ánh mắt Hứa Giản nhìn Tần Trầm cũng có chút mong đợi.
Sắp xếp cho Trần Đậu Đậu một người đại diện tốt, đối với Tần Trầm mà nói là việc rất nhỏ, vì thế hắn hơi gật đầu, mở miệng nói:
"Được, ngày mai anh gọi điện thoại nói một tiếng."
Không nói cái khác, chỉ cần mối quan hệ của Trần Đậu Đậu và Hứa Giản, người tới Nhạc Ngu, Tần Trầm sẽ không bạc đãi y.
Liên quan đến Hứa Giản, từ trước đến nay Tần Trầm đã không phân công và tư, huống chi điều kiện bản thân Trần Đậu Đậu cũng tốt, là hạt giống tốt đáng để bồi dưỡng.
Mà Trần Đậu Đậu nghe Tần Trầm nói vậy lại vội vã xua tay:
"Thật sự không cần, quá phiền toái."
Trần Đậu Đậu không biết quan hệ giữa Tần Trầm và Nhạc Ngu, suy nghĩ bây giờ của y giống với Hứa Giản lúc trước, cho là Tần Trầm muốn đến công ty nói tốt cho mình.
"Không phiền." Đường Ly cho Trần Đậu Đậu một ánh mắt an ủi: "Chút chuyện này của cậu đối với ảnh mà nói không hề phiền phức, chỉ là một câu nói."
Giống như Hứa Giản, Trần Đậu Đậu cũng là người không muốn làm phiền người khác, cười cười, dùng giọng điệu đùa giỡn nói:
"Thật sự không cần, việc