Sau khi mối quan hệ tình cảm giữa Tần Trầm và Hứa Giản được công khai, bởi vì sự việc Hà Gia khiến cho độ nổi tiếng của hai người không giảm mà lại tăng, số lượng thoát fan ít hơn người chuyển sang hâm mộ.
Đối với kết quả này, Phan Mẫn còn vui mừng hơn cả người trong cuộc như bọn họ, nói chuyện lần này xử lý dễ dàng, sàng lọc được fan, là chuyện tốt.
Cũng bởi vì cách thức công khai của bọn họ quá rõ ràng, chú Hứa Giản vào đêm hôm đó đã biết, cũng biết mấy năm qua trong ngành giải trí, Hứa Giản trải qua không tốt như cậu thường điện thoại về nói với ông.
Lúc gọi điện thoại cho Hứa Giản, giọng điệu nghiêm khắc chưa từng có của Liễu Định Tương, hỏi cậu xảy ra tai nạn giao thông, tại sao chuyện lớn như vậy mà lại giấu người trong nhà.
Mợ Hứa Giản là Dương Yên ở bên cạnh nhỏ giọng khuyên:
"Ôi chao ông hung dữ với đứa nhỏ thế làm gì, Tiểu Giản không muốn để chúng ta lo lắng thôi."
"Tiểu Giản ở bên ngoài chịu nhiều oan ức như vậy, ông là chú mà không an ủi còn chưa tính, còn hung dữ gì chứ? Có ai làm chú như ông không?"
Cho nên Hứa Giản còn chưa kịp giải thích, Liễu Định Tương đã bị Dương Yên phàn nàn làm hết giận, sau đó muốn nói chuyện cậu và Tần Trầm cũng bị mất khí thế, chỉ nói năm nay cậu nhất định phải dẫn Tần Trầm về cho bọn họ gặp mặt.
Bên phía chú cứ như vậy tạm thời qua ải, lo lắng đề phòng một buổi trưa, chuẩn bị tâm lý hứng lửa đạn từ chú, Hứa Giản sau khi cúp điện thoại, ngơ ngác nhìn về phía Tần Trầm bên cạnh, hai chữ thịnh hành trên mạng trôi nổi trong đầu cậu ——
Thế thôi?
Cậu còn chưa kịp nói mấy câu nữa.
Tần Trầm đang xoa eo cho cậu vì là lần đầu tiên ghế sô pha play chưa có kinh nghiệm, hơi mỏi eo, cúi đầu đối diện ánh mắt cậu, nhìn ra suy nghĩ trong lòng cậu, hỏi:
"Bất ngờ vì không bị mắng?"
Hứa Giản thành thật gật đầu: "Có chút."
Cậu đã chuẩn bị tâm lý chú sẽ bay thẳng đến Nam Phong để đánh mình.
Tần Trầm buồn cười: "Em lại lo xa."
Hứa Giản không đồng ý nhìn hắn: "Đây gọi là đề phòng cẩn thận."
Không nhẹ không nặng vỗ eo cậu một cái, Tần Trầm mở miệng nói:
"Sự thực chứng minh em buồn lo vô cớ."
Tần Trầm không mạnh tay, nhưng Hứa Giản cau mày giả vờ, rầm rì một tiếng, trở tay sờ eo bĩu môi nhìn hắn: "Đau."
Động tác trên tay khựng lại, Tần Trầm đưa tay cầm tay cậu, tức giận nhìn cậu:
"Ngoan đi, đừng trêu anh."
Nghe ra sự kiềm chế trong giọng nói Tần Trầm, Hứa Giản sáng suốt lựa chọn ngậm miệng.
Vì nghĩ cho đôi bên, không trêu không trêu.
......!
Hôm nay Hứa Giản đi quay một quảng cáo đặc biệt, sản phẩm là sản phẩm mới của một nhãn hàng đồ uống hot nhất hiện nay, sở dĩ nói là đặc biệt, là bởi vì đối tác cùng quay với cậu không là người.
Đây không phải là mắng ai, đối tác của cậu thật sự không phải là người, là một nhân vật hoạt hình ảo, quay quảng cáo với màn hình chiếu 3D.
Lần đầu tiên Hứa Giản hợp tác với nhân vật ảo, rất mới mẻ, đối tác đã được lập trình từ trước, không xuất hiện tình huống NG làm lại từ đầu, cảnh quay thuận lợi đến kỳ lạ.
Quay xong, Hứa Giản nhờ Chu Lượng chụp cho cậu và nhân vật ảo một bức ảnh chung, sau đó hào hứng gửi cho Tần Trầm:
[Xem này!]
Trong hình, Hứa Giản khoác tay lên vai nhân vật ảo, cười tươi rói nhìn ống kính, lộ ra lúm đồng tiền.
Tần Trầm đang quay phim ở một thành phố khác, qua nửa tiếng sau mới trả lời:
[Cô ấy còn cao hơn em?]
Ông giời con: [...]
Hứa Giản mở bức ảnh ra xem, thì thấy trên đỉnh đầu đối tác của cậu có vài cọng tóc dỉnh lên, thêm vào khi chụp ảnh chung Hứa Giản cố ý khom lưng, cho nên nhìn tóc tai, thoạt nhìn đối tác của cậu cao hơn cậu hai, ba centimet.
Ông giời con: [Cào anh.
jpg]
Ông giời con: [Vì để ý chiều cao của cô ấy, nên em cong chân!]
Ông giời con: [Với lại, bây giờ tóc tai cũng coi như chiều cao à?]
Nhìn Hứa Giản gửi tin nhắn tới, khoé miệng Tần Trầm cong lên, đáp:
[Em dùng biểu tượng cảm xúc của mình rất là thành thạo.]
Đã hơn một năm kể từ ngày chính thức ra mắt gói biểu tượng cảm xúc do Sữa Tươi chụp, ban đầu Tần Trầm dùng Hứa Giản vẫn không cảm thấy khó chịu, sau đó còn rất thích.
Hứa Giản hiện tại gửi biểu tượng cảm xúc Sữa Tươi đến mức không biết mệt.
Tiểu Nam cầm ly nước đi đến nhìn thấy nụ cười trên mặt Tần Trầm, không chút nghĩ ngợi thuận miệng hỏi:
"Anh Trầm lại đang nói chuyện với anh Hứa ạ?"
Tần Trầm ừm một tiếng, mắt cũng không rời khỏi màn hình điện thoại di động, ngón tay gõ chữ rất nhanh, đắm chìm trong cuộc trò chuyện, khác nào một cậu trai nghiện internet.
Đối với bộ dạng này của hắn, Tiểu Nam không cảm thấy kinh ngạc, tập mãi thành quen, đặt ly nước xuống cũng lấy điện thoại di động của mình ra lướt weibo.
Hằng ngày trong đoàn đều rảnh rỗi như vậy, mỗi khi rảnh Tiểu Nam đều muốn tiếp tục đồng nhân văn trên super topic Thỉnh Giản cp.
Mà Tiểu Nam nghĩ lại, mình biết Thỉnh Giản cp khác với công chúng biết họ, cô muốn viết hiện thực hướng, những người hâm mộ nhất định sẽ nói cô ooc nghiêm trọng [Vỡ tính cách thiết lập], thậm chí bình luận khi đó, Tiểu Nam cũng đoán được:
- Anh Trầm với Giản nhóc con không dính người thế đâu, tính cách thiết lập cũng quá ảo rồi!
- Anh Trầm không ấu trĩ vậy được, bloger yy cũng phải có mức độ chứ?
Trong số đồng nhân văn mà Tiểu Nam đọc trên super topic, truyện hot nhất, tính cách thiết lập của Tần Trầm cơ bản đều là lạnh lùng bá đạo nghiêm túc thận trọng, còn Hứa Giản thiên hướng người gặp người thích, bạch ngọt không ngốc, đây là sự phối hợp mà fan thích, nhưng trên thực tế...!
Tiểu Nam quay đầu liếc mắt nhìn Tần Trầm ôm điện thoại di động tán gẫu với Hứa Giản, cười không khác đứa con trai ngốc nhà giàu, thầm lắc đầu trong lòng ——
Biết được quá nhiều làm cho nàng không có cách nào trở thành "người phát lương thực" trong giới, thực sự quá tiếc nuối.
Không qua mấy