Một mảng hỗn loạn trên đường phố.
Lúc an toàn tự nhiên hạng người không có kinh nghiệm thực chiến thường thường cũng có thể giữ được trật tự . Song đến khi nguy hiểm xảy ra, tự nhiên trật tự nhìn qua thật yếu ớt đó lại sẽ sụp đổ chỉ trong nháy mắt.
Mọi người đi theo sau lưng Ngải Huy, trên mặt lộ vẻ bất an.
Ngược lại thì Mập Mạp trước kia mọi người coi thường, xách khiên lớn, sải bước đi bên phải Ngải Huy, mặt đầy cảnh giác quét nhìn bốn phía.
"Chúng ta ở lại chỗ này không phải là an toàn hơn chút sao?" Vương Tiểu Sơn yếu ớt hỏi.
"Không có chỗ nào an toàn." Ngải Huy tốc độ dưới chân không chậm chút nào, không quay lại nói: "Nếu như bọn họ là người mười ba bộ, ta sẽ rất đồng ý để mọi người ở lại nơi đó. Đáng tiếc là bọn họ không phải, nếu như tình huống trở nên nghiêm trọng hơn một chút thì bọn họ thì sẽ tan vỡ. Biết cảm giác bị đám đông tan vỡ chen lấn xô đẩy không? Ngươi sẽ không muốn biết đâu. Hơn nữa số người của bọn họ nhiều chính là mục tiêu lớn, dễ dàng bị huyết thú để mắt tới hơn."
Đoan Mộc hoàng hôn ánh mắt chớp động : "Ngươi chắc chắn là như vậy *?"
Hắn từ nội tâm thừa nhận thực lực của Ngải Huy , nhưng những lời này của Ngải Huy có ý như không coi những cảnh vệ kia ra gì.
"Ta cảm thấy rất có lý a." Khương Duy nghe vậy đồng ý nói: "Cảnh vệ tư chất quá kém, tên nam tử biến thái trần truồng trước kia đến bây giờ còn không bắt nổi, nghe nói lại còn bị đối phương trêu đùa làm bị thương hết mấy cảnh vệ . Ta cảm thấy vẫn là tự dựa vào chúng ta còn tương đối thực tế một chút. Di! A Huy, ngươi biểu tình tại sao lại kỳ quái như vậy ?"
Đoan Mộc hoàng hôn khóe mắt co rút, cảm giác như tim của mình bị cắm mấy kiếm, máu tươi đầm đìa.
Sư Tuyết Mạn cũng nhớ tới cảnh tượng buổi tối hôm đó. Đó là lần đầu tiên nàng kiếm thuật của Ngải Huy, một kiếm vô cùng hoàn mỹ kia khắc sâu dấu ấn ở trong đầu nàng.
Bây giờ nhớ lại, cũng không nhịn được phải khen ngợi.
Còn tên biến thái buổi tối hôm đó Sư Tuyết Mạn không có bao nhiêu ấn tượng. Ngược lại Ngải Huy mang đến cho nàng càng ngày càng nhiều ngạc nhiên.
Thời điểm trước khi giải quyết sáu người Hà Thu Minh nàng thấy Ngải Huy dùng [ Ngư Củng Bối ], liền nhớ lại mình lần mù chiến hồi đó. Nàng sử dụng [ Ngư Củng Bối ] một lần duy nhất trong thực chiến , kết quả lại là tuyên cáo thất bại. Xem qua [ Ngư Củng Bối ] của Ngải Huy, nàng lại bị rung động một lần nữa. Nếu như lúc ấy [ Ngư Củng Bối ] của mình cũng có cảnh giới của Ngải Huy, lần mù chiến đó nhất định sẽ là nàng thắng cuộc!
Đáng tiếc, đến bây giờ còn không tìm được người thần bí, nàng có chút buồn bã.
Ngải huy cười ha hả: "Là ta nhớ tới tên biến thái trần truồng kia da thật là trắng "
Cảm giác xấu hổ bao phủ lấy Đoan Mộc hoàng hôn. Trên mặt nóng hừng hực giống như muốn cháy vậy, giờ khắc này, hắn hận không được tìm dưới đất cái kẽ hở nào chui vào.
"A Huy ngươi gặp mặt tên biến thái trần truồng kia ?" Khương Duy nhất thời hăng hái.
"Nga, thì chuyện phát sinh ngay đầu hẻm đạo tràng." Ngải huy vốn đang không muốn nhiều lời, nhưng là vừa nghĩ tới Đoan Mộc hoàng hôn thiếu của mình một ức rưỡi. Nhất thời thay đổi chủ ý, ra sức làm nhục : " Cho tới bây giờ chưa từng thấy qua tên nào biến thái như vậy, không mảnh vải che thân, cả con đường này mọi người đều bị chấn kinh đến ngây người, bao nhiêu cặp mắt. "
Đoan Mộc hoàng hôn mặt đen đến mức như cái đáy nồi.
Sư Tuyết Mạn liếc Ngải Huy một cái, tên này lúc nào lại trở nên nói nhiều như vậy ? Duy chỉ có điều khiến nàng có chút ngoài ý muốn là, Ngải Huy lại không hề đề cập tới một kiếm tuyệt đẹp của mình, mà lại không ngừng mô tả tên nam tử biến thái trần truồng.
Khá tốt, không phải là một người khoe khoang khoác lác.
Nàng đã gặp quá nhiều thanh niên tài giỏi đẹp trai, mỗi một vị ở trước mặt nàng đều là không ngừng thổi phồng bản lãnh chiến tích huy hoàng của mình. Nàng đối với kẻ tự mình thổi phồng vô cùng không ưa.
Nàng quay mặt sang, bỗng nhiên chú ý tới sắc mặt Đoan Mộc hoàng hôn thật giống như không tốt , không khỏi ân cần hỏi han : "Thế nào ? Có chỗ nào khó chịu ?"
Hai nhà quan hệ rất tốt, hai người cũng là biết nhau từ nhỏ, chẳng qua giao tình không sâu. Sư Tuyết Mạn tuổi tác lớn hơn, đối đãi Đoan Mộc hoàng hôn giống như tiểu đệ đệ vậy.
Đoan Mộc hoàng hôn thân thể cứng đờ, một lát sau mới miễn cưỡng nặn ra vẻ tươi cười: "Không có sao, Tuyết Mạn tỷ. "
Nhưng vào lúc này, phía trước đột nhiên tuôn ra tiếng thét chói tai.
"Đó là cái gì? Trời ạ, huyết thú! Cẩn thận! Chạy mau!"
Sau đó mọi người thấy đường phố phía trước. Vô số người vẻ mặt kinh hoảng thất thố , giống như thủy triều điên cuồng xông về phía này . Đám người hoảng loạn, không biết có bao nhiêu người bị chà đạp trên đất, nhưng không người nào dám dừng lại vào lúc này. Rất nhiều người phóng lên cao, muốn chạy thoát thân từ trên trời, nhưng vì đồng thời bay lên quá nhiều người khiến cho rất nhiều người mới vừa rời mặt đất được mấy thước liền va chạm cùng một đám người khác, thân thể mất đi khống chế từ bầu trời rơi xuống.
Lúc này rơi xuống là trí mạng, sóng người hoảng loạn trong nháy mắt liền đem bọn họ nhấn chìm.
Sắc mặt tất cả mọi người đại biến, Ngải Huy không chút do dự nói : "Bên này!"
Hắn phóng tới ngõ hẻm gần nhất, những người khác như vừa mới tỉnh lại từ trong mộng, cuống quít đuổi theo.
Oanh!
Mặt đất rung động, vô số thét chói tai và tiếng khóc tỉ tê, sóng người điên cuồng mãnh liệt giống như sóng dữ từ phía sau bọn họ gào thét đi qua.
Bên trong kể cả Sư Tuyết Mạn , sắc mặt của mọi người đều trắng bệch như tờ giấy, liều mạng dọc theo ngõ hẻm chạy như điên. Vương Tiểu Sơn nghĩ đến vấn đề mới vừa rồi mình hỏi Ngải Huy, trong lòng vô cùng kinh sợ. Ở trước mặt sóng người hoảng loạn, lực lượng của cá nhân nhỏ bé biết bao và nhỏ nhặt không đáng kể.
Giờ khắc này, thoáng như tận thế hạ xuống.
Dọc theo ngõ hẻm chạy như điên không ngừng, ngõ hẻm quanh co thành bình phong che chở tốt nhất, sóng người đáng sợ bị bọn họ bỏ xa.
Chạy ra ngoài mấy dặm, mọi người mới ngừng lại.
Ngải huy nhìn mọi người sắc mặt trắng như tờ giấy cùng nỗi sợ hãi sâu đậm trong mắt, trong lòng không khỏi than nhẹ. Hắn rất biết thức ăn tâm tính lũ tay mơ. Hôm nay một màn này sẽ xuất hiện ở trong cơn ác mộng của bọn họ một thời gian rất dài.
Mập mạp biểu hiện tốt nhất, nắm chặt không bỏ phí chút thời gian nào nhai kẹo mạch nha.
Đoan Mộc Hoàng Hôn, Khương Duy cùng Vương Tiểu Sơn sắc mặt tái nhợt, mỗi người ra sức thở hổn hển, giống như sắp tới không thở nổi nữa.
Bị kích thích lớn nhất là Tang Chỉ Quân cùng Sư Tuyết Mạn, Tang Chỉ Quân hốc mắt ửng đỏ, cả người không tự chủ được run rẩy.
Sư Tuyết Mạn sắc mặt rất kém, ngải huy chú ý tới tay nàng nắm lại đến trắng ra, nhưng nàng dần dần bình tĩnh lại.
Kết quả trước mắt so với dự trù của Ngải Huy đã tốt hơn rất nhiều.
Ba người Đoan Mộc Hoàng Hôn, trải qua hai lần chiến đấu từ lúc chạy trốn ở Vạn Sinh Vườn khiến năng lực chịu đựng của bọn họ