Quãng đường di chuyển từ Bắc Thành cho tới Huyền gia ở Hải Thành thì nhanh nhất cũng phải mất hơn 1 giờ đồng hồ liên tục di chuyển.
Vì thế Limousine là một sự lựa chọn đúng đắn, ở khoang sau của chiếc xe chình là một không gian độc lập với phía trên hàng ghế lái.
Khi muốn giao tiếp thì chỉ có thể thông qua một chiếc cửa sổ nhỏ.
Ở khoang ghế ngồi phía sau của chiếc xe được thiết kế chẳng khác nào một quầy bar mini cả, 2 chiếc salon 1 lớn 1 nhỏ được đặt ở hai cạnh của khoang xe.
Đối diện chiếc salon lớn là một chiếc bàn kính, phía trên chất đầy những loại rượu quý cùng những ly thuỷ tinh và một ít món ăn nhẹ để phối hợp cùng khi uống rượu.
Không gian bên trong mờ mờ ảo ảo được thắp sáng bởi những ánh đèn neon sáng trắng được bố trí trên trần xe, dưới gầm ghế salon là những đường viền neon màu đỏ.
Tạo ra một bầu không khí hết sức sang trọng, huyền ảo nhưng cũng có một chút gì đó thác loạn.
Và điều quan trọng nhất đó chính là trong xe hoàn toàn biệt lập và cách âm đối với thế giới bên ngoài, bao gồm cả những người ngồi ở hàng ghế lái.
Người ở bên ngoài dù có dí sát mặt vào cửa kính xe đi chăng nữa cũng đều không thể quan sát được thứ gì đang diễn ra bên trong.
Còn từ bên trong hoàn toàn có thể điều chỉnh tuỳ ý hình ảnh ở trên kính xe thành bầu trời đêm cùng những vì sao lấp lánh hoặc nhìn ra khung cảnh bên ngoài như bình thường
Mọi thứ đều được thao tác chỉ với một nút bấm vô cùng đơn giản và dễ dàng.
Đây chính là một trong những thứ đắt giá nhất của xe limousine và cũng là điểm mà Ninh Vương cảm thấy ưng ý nhất.
Không gian riêng tư độc lập tới nỗi những người ở bên trong có thể hoan lạc tập thể mà hoàn toàn không bị phát hiện hay làm phiền.
Bất quá một màn Nhất Long Hí Tam Phụng đêm qua đã đủ để Ninh Vương cảm thấy thỏa mãn, còn các nàng cảm thấy no bụng rồi.
Hắn cũng không phải một kẻ cứ thấy mỹ nữ là bị nhục dục che mờ con mắt a.
Chưa kể tới việc hôm nay đám người bọn họ là đi làm chính sự chứ không phải là đi chơi, một khi đã làm là các nàng chỉ có nước quần áo rách tả tơi trước sự mạnh bạo của Ninh Vương.
Như vậy thì làm sao còn có thể đi dự tiệc thọ yến a.
Hắn nhiều nhất cũng chỉ có thể hôn hít, sờ mó hay uống rượu cùng các nàng trong lúc xe di chuyển đến Huyền gia.
Nhưng như vậy cũng đã đủ để Ninh Vương cảm thấy bớt nhàm chán trong lúc chờ đợi rồi.
Nghĩ mà xem, người chắt rượu ngọt vào trong miệng của tuyệt sắc giai nhân, sau đó từ bên trong khoang miệng nàng.
Cùng nàng hòa quyện lẫn nhau và thưởng thức chỗ mỹ tửu ngào ngạt hương thơm và tràn đầy mùi vị ngọt ngào ấy.
Nghĩ tới thôi cũng đã thấy đủ kích thích rồi…
“Hắc hắc”.
Ninh Vương trong lòng cười tà đầy dâm mị một tiếng sau đó liền bắt đầu thực hiện suy nghĩ xấu xa của mình và đối tượng chính là 3 vị mỹ nhân bên cạnh.
…
Hải Thành - Huyền gia, bên trong khuôn viên dinh thự vô cùng rộng lớn lúc này đây đã đậu tấp nập vô số những chiếc xe, đủ các thể loại mẫu mã của những người tới tham gia tiệc thọ yến của lão gia tử Huyền gia.
Bên trong đại sảnh lớn của dinh thự được bố trí rất nhiều bàn tròn cùng ghế ngồi đại diện cho mỗi một gia tộc hay thế lực của khách nhân tới tham dự.
Các thành viên trưởng bối cùng với hậu bối của Huyền gia đứng thành từng đoàn mà bắt đầu tiếp đón khách nhân tới vị trí đã được sắp xếp sẵn.
Hiện tại đã là hơn 9 giờ một chút, so với thời gian yến tiệc bắt đầu cũng không có sai biệt lắm, khách nhân đã tới gần như là đầy đủ.
Cũng đã được Huyền gia thành viên sắp xếp ngồi vào vị trí của mình.
Đúng lúc này, từ phía ngoài cửa lớn tiến vào bên trong một đoàn người và được dẫn đầu bởi một vị lão gia tử.
Hắn một tay chống quải trượng, một bên cánh tay còn lại được dìu dắt và nâng đỡ bởi một gã thanh niên gương mặt vô cùng anh tuấn, trên thân tản mát ra một cỗ khí thế bất phàm, cao quý.
Giống như một vị công tử ca gia thế quyền quý nhưng cũng không kém phần lịch thiệp và nho nhã…
Hắn cứ như vậy dìu dắt vị lão gia tử này tiến tới phía ngôi chủ vị mà Huyền lão gia tử cùng các thành viên trong gia tộc của mình đang tại vị.
Bỗng chốc nhìn thấy những gương mặt quen thuộc đang tiến về phía của mình, Huyền lão gia tử - Huyền Nam Thiên cùng một vài vị thân thích trong gia tộc nhanh chóng bước tới.
Trên gương mặt tràn đầy sự hoà nhã và niềm nở như tiếp đón những vị khách quý vậy.
Không sai, những người này chính là người tới từ Diệp gia.
Người dẫn đầu là người lớn tuổi và có quyền uy nhất của Diệp gia - Diệp Bắc, cũng chính là vị kia bằng hữu tâm giao, thân thiết như huynh đệ từ những ngày còn là thanh niên của Huyền lão gia tử.
Còn gã thanh niên anh tuấn, tiêu sái đứng một bên dìu dắt Diệp lão chính là cháu trai của hắn, cũng chính là vị hôn phu tương lai của Huyền Thu Phương, hắn gọi Diệp Thần.
“A, lão đầu tử ngươi thân thể không tốt sao còn tự mình tới, để con cháu trong nhà đi là được rồi”.
“Nào tiểu Thần mau dẫn gia gia người ngồi vào ghế đi”.
Huyền lão nhanh chóng bước tới chỗ đám người Diệp gia mà tay bắt mặt mừng, trên mặt viết đầy sự vui vẻ cùng hoà nhã.
“Ha ha, lão đầu tử ngươi tổ chức thọ yến, dĩ nhiên là ta phải tự thân xuất mã tới thăm ngươi cái này lão bằng hữu rồi”.
Diệp lão cũng không có khách khí mà trực tiếp ngồi xuống ghế dưới sự hỗ trợ của Diệp Thần, sau đó cũng vô cùng hoà nhã mà đối với Huyền Nam Thiên cười nói.
“Tốt tốt, được rồi Diệp Thần, còn các ngươi nữa cũng ngồi xuống cả đi”.
“Yến tiệc cũng sắp bắt đầu rồi”.
Huyền Nam Thiên phất phất tay ra hiệu cho đám người Diệp gia cũng ngồi vào vị trí của mình.
“Cảm ơn Huyền gia gia”.
Diệp Thần lễ độ, nho nhã mà hơi cúi người đối với Huyền Nam Thiên khách khí một chút sao cho ra dáng tiểu bối.
“A, ngươi sắp tới đều cùng tiểu Phương nhà ta kết hôn rồi, đều là người trong nhà cả, mau ngồi đi”.
“À còn có cái này, một lát nữa tiểu Phương nó sẽ về chúc thọ ta, ngươi tranh thủ đoạn thời gian này đối nàng sinh ra tình cảm một chút”.
“Để sau khi kết hôn không lâu liền sinh cái hài tử cho gia gia, ta còn muốn sớm bế chắt đâu”.
Huyền Nam Thiên đối đứa cháu rể này vô cùng ưng ý liền hào sảng nói ra một chút lời vẫn còn rất sớm để nói a.
Hai người này thời gian cách xa nhau cũng khá dài, một năm cũng chỉ cùng nhau tiếp xúc có mấy lần.
Chưa kể bên ngoài nàng còn có mối quan hệ khác đâu, mà lời nói này của Huyền lão gia tử phát ra thực có chút sớm a.
Bất quá dù có nói như thế nào đi chăng nữa thì quả thực Diệp Thần vẫn là cực kỳ yêu thích cái này vị hôn thê gọi Huyền Thu Phương a.
Nàng này trong ký ức đối với nguyên chủ của thân thể này mà Diệp Thần xuyên qua xác thực là vô cùng mến mộ, luôn luôn một mực chiều chuộng và quan tâm Huyền Thu Phương trong quãng thời gian mà hai người xem như là thanh mai trúc mã.
Dù vậy, cái này nguyên chủ xác thực là có chút liếm cẩu a.
Hắn làm nhiều thứ như vậy trong quá khứ mà vẫn chưa dành được lấy một chút tình cảm chân thật xuất phát từ con tim của nàng, thứ hắn nhận được chỉ đơn giản là một chút gì đó qua loa đáp trả trong mối quan hệ sắp đặt giữa hai gia tộc mà nàng không thể tránh né.
Để rồi tới năm 21 tuổi, cũng nằm trong khoảng thời gian tự do cuối cùng của Thu Phương trước khi hai người kết hôn như đã được ước định.
Trong một lần nguyên chủ của cỗ thân thể này đi mua quà tặng cho vị hôn thê của mình nhân dịp ngày lễ tình nhân Valentine, mặc dù hai người không phải quan hệ nam nữ bằng hữu gì trước đó.
Thế nhưng dù sao cũng là vị hôn thê trong tương lai của bản thân, năm nào cũng như năm nào, quà dĩ nhiên là phải có chứ không thể thiếu được.
Bất quá, tối hôm đó nguyên chủ của cỗ thân thể này khi đang lái xe tới chỗ ở của Huyền Thu Phương tặng hoa và quà trong ngày lễ tình nhân cho nàng, đồng thời mong muốn được cùng với nàng ăn bữa tối.
Chỉ là không biết có phải do hắn quá hào hứng vì sắp được gặp lại tình nhân trong mộng của mình hay không mà lái xe tốc độ có chút cao, tay cầm bó hoa ngửi ngửi dẫn đến thiếu quan sát.
Để rồi chiếc xe hắn đang điều khiển mất lái, lao trực diện về phía rào chắn