Khách khứa đã tới tham dự đông đủ, đám người Diệp gia cũng đã an vị tại bàn tiệc của mình sau đó thì lúc này cũng là lúc bắt đầu khai tiệc.
Vì khách mời đều là những người không phú thì quý, đều xuất thân từ những danh gia đại tộc có máu mặt tại đất cảng Hải Thành.
Cho nên những món ăn được Huyền gia chuẩn bị để mời khách đều là sơn hào hải vị vô cùng đắt đỏ mà người thường có tiền cũng chưa chắc dám ăn.
Đơn giản là vì sau khi ăn xong thì cả tháng sẽ phải nhịn đói do cháy túi a…
Chúng nó không chỉ đắt đỏ mà còn rất đa dạng về các món, đông hay tây đều có đầy đủ cả để cho khách nhân dễ dàng lựa chọn và thưởng thức.
Khi không thể ăn thứ này thì có thể lựa chọn những thứ khác thay vì cố gắng giữ thể diện mà nuốt xuống những thứ bản thân không thích…
Nhân viên bồi bàn sau khi đem hết những món ăn đầu tiên cùng với rượu trắng lên đầy đủ các bàn của khách nhân thì cũng là lúc yến tiệc chính thức bắt đầu.
Huyền lão gia tử ngồi tại chính giữa ở vị trí chủ tọa, bên cạnh hắn lần lượt là gia chủ đương nhiệm của Huyền gia và cũng chính đại nhi tử của hắn, Huyền Chính Phong - Huyền đại gia.
Tiếp đến là Huyền Yến Lâm - Huyền nhị gia và Huyền Phi - Huyền tam gia.
Cả 3 người con này của Huyền lão gia tử đều không phải là người bình thường có thể so sánh với.
Mỗi một kẻ trong số 3 người đều có sở trường và tài năng riêng của mình trong từng lĩnh vực bao gồm Chính trị - Thương nghiệp - Quân sự.
Tương đương với 3 thứ chính là quyền lực, tiền tài và sức mạnh a.
Như Huyền Chính Phong chẳng hạn, hắn không chỉ là người đảm đương vị trí gia chủ của Huyền gia ở thời điểm hiện tại.
Mà hắn còn là một cự đầu vô cùng tài ba, giỏi giang trong giới kinh doanh.
Nhờ đầu óc và sự cáo già của mình, hiện tại địa sản cùng tập đoàn và các công ty lớn nhỏ hắn nắm trong tay ở toàn trên toàn Bắc Bộ cũng như cả nước.
Thì lợi nhuận mỗi năm hắn đem lại cho Huyền gia cũng lên đến cả trăm ức mỹ kim cũng không thành vấn đề a…
Còn đối với hai người còn lại là Huyền Yến Lâm và Huyền Phi thì một người đang nắm giữ chức vụ Bí thư thành ủy của Hải Thành trong Bộ chính trị.
Một người thì đang nắm giữ vị trí Thiếu Tướng lục quân của quân khu 3 bên trong bộ máy quân sự nước Việt.
Chỉ với bằng này thực lực cũng không khoa trương khi nói Huyền gia hiện tại là một đại thế gia có thể nắm giữ toàn Bắc Bộ trong tay.
Ấy là còn chưa kể tới nội tình bên trong của một gia tộc cổ võ mà đã được Huyền gia lưu lại xuất mấy trăm năm qua chính là một vũng nước sâu a.
…
Với cương vị là chủ nhà của buổi yến tiệc mừng thọ ngày hôm nay, gia chủ Huyền gia - Huyền Chính Phong thay mặt cha mình mà cầm chén rượu lên và nói đôi lời.
“Các vị, khụ khụ, trước hết ta xin thay mặt phụ thân cảm tạ mọi người đã cho mặt mũi mà đến tham dự thọ yến ngày hôm nay”.
Huyền Chính Phong ho khan mấy tiếng để thu hút sự chú ý từ toàn trường sau đó bắt đầu phát biểu đôi lời.
Hắn thanh âm có chút lớn cộng thêm với sự uy nghiêm và khí thế của một vị đại tộc gia chủ dẫn tới khách nhân không thể không chú ý lắng nghe.
Nhưng cũng nhờ đó mà không khí lúc sau trở lên khá náo nhiệt và vui vẻ chứ không cần quá khép nép cẩn thận nữa.
“Hắc hắc, Huyền gia chủ ngươi quá lời rồi, không nói riêng gì đất cảng chúng ta mà cả cái Bắc Bộ này ai dám không cho Huyền gia thể diện chứ?”.
“Nào các vị, chúng ta cùng nhau kính Huyền lão gia tử cùng 3 vị Huyền gia đại lão một chén”.
Một tên trung niên nam tử hói đầu bụng phệ nhưng rất dẻo miệng trong đám khách nhân tay cầm chén rượu đứng lên tiếp lời Huyền Chính Phong sau đó hô hoán những người khác cùng hắn đứng lên kính rượu.
“Ha ha, tốt, ngày vui mà, ta kính các vị Huyền gia đại nhân một chén”.
“Tốt, ta kính các vị một chén”.
“Cả ta nữa”…
Hầu hết cánh đàn ông ngồi trên bàn tiệc ở trong đại sảnh đều cầm chén đã rót đầy rượu mà đứng dậy hướng Huyền lão gia tử cùng các vị đại lão bày tỏ lòng thành kính.
“Hắc hắc, tốt chúng ta cùng uống một chén”.
“Cạn!”.
Huyền Nam Thiên vô cùng vui vẻ mà cầm chén rượu trắng cùng hai người lão nhị, lão tam đứng dậy hướng đám khách nhân mà đồng loạt uống sạch rượu trắng trong chén.
Bầu không khí sau đó vui vẻ và náo nhiệt vô cùng, thậm chí có chút hỗn loạn tràng cảnh a.
Vì mọi người sau khi uống chén đầu tiên bắt đầu lần lượt mà cầm chén rượu đi tới vị trí chủ toạ của Huyền lão gia tử mà chúc rượu hắn, đồng thời dâng lên lễ vật chúc thọ…
Hàng người cứ thế mà lần lượt mà tiến về phía Huyền lão gia tử cho tới khi đến lượt của Diệp gia.
Khi này Diệp Thần mới đại diện cho gia tộc của mình mà tay cầm chén rượu tiến tới chỗ Huyền lão cùng cha mẹ vợ tương lai và các vị thúc thúc của nàng.
“Huyền gia gia, hôm nay là thọ yến ra lão 70 tuổi của lão gia tử ngài cho nên tiểu tử muốn thay mặt trưởng bối trong nhà tới kính ngài một chén rượu chúc thọ”.
“Hy vọng ngài có thể sống lâu trăm tuổi để có thể bế chắt của ta và Thu Phương a”.
Diệp Thần anh tuấn bất phàm, khí độ vô cùng nho nhã và lịch sự khiến người không thể không sinh ra hảo cảm a.
Và nhất là Huyền Nam Thiên lúc này đây, hắn bây giờ cảm thấy càng ngày càng hài lòng hơn đối với đứa cháu rể đã chọn này.
Trước đây hắn còn cảm thấy có chút hối hận, tự trách đối với quyết định của mình khi để cho cháu gái bảo bối thành lập hôn ước với Diệp Thần.
Khi đó Diệp gia không những thực lực so với Huyền gia chỉ bằng một nửa và trên hết là khi đó Diệp Thần tên này chính là một đầu liếm cẩu phế vật.
Vô cùng không tương xứng với cháu gái của hắn, bất quá giữa hắn và Diệp lão gia tử đã là bằng hữu vô cùng thân thiết từ khi còn trẻ.
Và khi đó giữa hai người đã có ước định rằng khi một người có tôn tử và người còn lại có tôn nữ thì sẽ định ra hôn ước cho bọn chúng để quan hệ giữa hai nhà càng thêm tốt đẹp.
Cho nên Huyền Nam Thiên vì chữ tín cùng tình bằng hữu giữa hắn và Diệp Bắc lão gia hoả kia mà buộc phải gả đi cháu gái yêu quý của mình cho một tên phế vật như Diệp Thần.
Dù vậy hắn cũng đã lấy lý do nàng còn trẻ mà kéo dài thêm thời gian cho Huyền Thu Phương được sống tự do thoải mái thêm vài năm