Đại học Hàn Lâm ở thành phố S là một trong những trường quốc tế hàng đầu cả nước, phần lớn sinh viên nếu không phải thuộc nhà giàu quý tộc thì chắc chắn là thiên tài cực giỏi. Nội quy trường tương đối thoáng, những sinh viên có hoàn cảnh khó khăn sẽ được trợ cấp với điều kiện họ nhất định phải dùng năng lực báo đáp lại nhà trường, giống như vay trước trả sau vậy.
Cơ Phồn Tinh và Cơ Hạo Nguyệt là sinh viên trường đại học Hàn Lâm. Lúc trước, cô muốn trốn khỏi chị gái nên mới lén báo danh đại học Hàn Lâm, chẳng qua là cô không ngờ chị gái cũng bám theo nhập học, chỉ khác chuyên ngành thôi. Từ đấy, Cơ Phồn Tinh lại bắt đầu cuộc sống thế thân tăm tối không có ánh mặt trời.
Mới vừa khai giảng được hơn một tháng, vào một buổi sáng của tuần thứ năm, Cơ Phồn Tinh đang định ở nhà ngủ nướng thêm một chút mới lên lớp, cơ mà chưa kịp mở mắt đã bị người ta giở chăn kéo xuống giường hú hét.
"Tiểu Tinh Tinh, động đất kìa! Mau dậy đi!"
Cơ Phồn Tinh bị tiếng gào vang như sấm phá vỡ giấc ngủ, đành phải đặt mông ngồi dậy. Mở to mắt thấy người kia xuất hiện trong phòng liền khó chịu:
"Nếu có động đất thật thì chị cũng không ở đây."
Nói xong lại ngã đầu ngủ tiếp, chuyện này cứ lập đi lập lại hai mươi mấy năm thành bất biến, ngay cả chút mới mẻ cũng chả có.
"He he, Tiểu Tinh Tinh, sáng nay tôi tính đi mua quyển manga phiên bản limited, cô có thể đi học dùm tôi được không. Bất quá tôi sẽ mua thêm một bộ nữa cho cô, hoàn toàn miễn phí."
Cơ Hạo Nguyệt bò lên giường tiến vào chăn của Cơ Phồn Tinh đưa ra một lý do cực kỳ hấp dẫn.
Cơ Phồn Tinh do dự một chút, không trả lời, Cơ Hạo Nguyệt nói tiếp:
"Lần này tôi tặng gối ôm cho cô luôn được hông?"
"Được, ký tên đồng ý."
Cơ Phồn Tinh nhấc mông chui khỏi chăn, bò xuống giường, đi tới trước bàn học lấy giấy bút viết hiệp ước đưa cho Cơ Hạo Nguyệt ký tên.
Cơ Hạo Nguyệt thấy thế liền chu mỏ oan ức, nhìn chữ trên giấy A4 xong lại chần chờ một phút, cuối cùng cắn răng ký tên cái roẹt.
"Thương lượng xong rồi. Giờ cô đến lầu F phòng 3016 nghe giảng đi, nhớ chép bài đầy đủ nha. Giờ tôi lấy sách cho cô, nhớ tuyệt đối không được đến muộn, giáo sư bộ môn này khó lắm. Bị ổng bắt được là coi như tiêu đời."
Cơ Hạo Nguyệt trăm dặn ngàn dặn, cô sợ với tính cách chậm rãi của Cơ Phồn Tinh sẽ đem phiền toái lớn đến cho mình.
"Biết rồi, tôi dậy nấu cơm, chị đừng quên lời đã hứa."
Cơ Phồn Tinh cất kỹ tờ giấy ký nhận vào túi áo ngủ rồi xoay người vô toilet.
Cơ Hạo Nguyệt bế tắc nhìn em gái, sao nó thông minh quá vậy trời! Cô định thừa dịp nó không để ý xé tờ giấy đi, bây giờ nhìn lại thì một cơ hội nhỏ nhoi cũng chẳng có, đành tức giận về phòng ngủ lấy sách đặt lên bàn Cơ Phồn Tinh.
Lại nói tới Cơ Phồn Tinh dùng xong bữa sáng liền hào hứng tới trường học. Vì phòng ngừa lạc đường, cô đã sớm tìm hiểu vị trí của khoa Kế toán. Nhìn đồng hồ đúng tám giờ bốn mươi lăm phút, còn kém năm phút mới vào học.
Lơ đãng nhìn xung quanh Khoa Kế Toán mới phát hiện ra lầu F. Cô lao nhanh như tên bắn đến lầu ba tìm phòng 3016. Chân trước vừa bước vào thì giáo sư đã đặt chân sau đi theo.
Cô tức tốc chạy xuống góc cuối lớp tìm bàn khuất khuất để ngồi. Khi đi học, Cơ Phồn Tinh rất nghiêm túc nghe giảng, lúc rảnh rỗi sẽ vẽ linh tinh vài bức manga khôi hài.
Ngồi kế bên cô là một cô gái có vóc người rất xinh đẹp. Thời điểm Cơ Phồn Tinh ngồi xuống, cô gái ấy cứ liên tục nhìn cô chằm chặp nhưng cô hoàn toàn không quan tâm, cứ nghiêm túc cắm đầu vẽ tranh.
Trạng thái này kéo dài suốt hai năm, tuy không phải thế thân mỗi ngày nhưng cứ một tháng là có mấy lần. Lúc nào cô cũng ngồi cạnh cô gái có khí tức quen thuộc ấy, mà hình như cũng chẳng có ai ngồi vào chỗ của hai người.
Sau khi người kia ra nước ngoài, Cơ Phồn Tinh mới ý thức được thiếu vắng gì đó, mỗi lần đi học đều bất giác liếc nhìn sang vị trí bên cạnh.
Hai năm sau, Cơ Phồn Tinh tốt nghiệp xong còn báo danh học Oxford. Cơ Hạo Nguyệt phải ở nhà chăm thái hậu nên không ra ngước ngoài đào tạo chuyên sâu, cô cảm thấy ở nhà chưa chắc đã xấu.
Buổi tối trước khi Cơ Phồn Tinh ra nước ngoài, hai chị em cùng tham gia lễ tốt nghiệp ở trường đến mười giờ tối mới về nhà.
Hai chị em họ Cơ vốn định về thật nhanh nhưng ngoài cổng trường lại xuất hiện mấy tên côn đồ đang theo dõi hai cô gái lạ. Thấy vậy nên trong lòng khó tránh khỏi nghi ngờ, gần đây lại hay xảy ra tình trạng sinh viên bị cướp, họ lo lắng hai cô gái kia sẽ bị hại bèn theo sát ở phía sau.
Qua năm phút đồng hồ, mấy tên kia vào một con hẻm nhỏ tối tăm. Hôm nay không có trăng, chỉ có vài ngôi sao nhỏ, đèn trong ngõ cũng hỏng mất mấy cái khiến không gian càng âm u đáng sợ.
Hai người theo ở phía sau lén nhìn tình hình bên trong con hẻm, mãi một lúc mới nghe được tiếng người nói chuyện.
"Chà chà, em gái nhỏ, đêm nay hầu hạ mấy anh vài ly được không nè?"
"Đúng vậy, tụi anh sẽ đối xử thật tốt tới mấy em."
"Hai cô em có vóc người đẹp quá chừng, đêm nay mà bỏ lỡ mỹ nữ của đại học Hàn Lâm thì tiếc lắm đây."
"..."
Mấy gã trai đùa giỡn nói cười một lúc liền nghe thấy một giọng nói cực kỳ lạnh lẽo.
"Các người cút ra xa một chút đi, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát."
"Em gái, đừng như vậy mà, anh đảm bảo sẽ không làm đau em."
"Cút."
Chị em họ Cơ nghe giọng nói đó xong liền cảm thấy có gì đó không đúng lắm. Hai cô gái yếu ớt làm sao đánh thắng được bốn năm gã trai trẻ kia.
Cơ Hạo Nguyệt kéo Cơ Phồn Tinh xông ra ngoài, đợi nhìn thấy rõ hai bóng dáng mơ hồ kia mới yên tâm được một chút.
Cơ Hạo Nguyệt nhàn nhã dựa vào vách tường quan sát mấy gã... lưu manh.
"Cứ tưởng là cún con, hóa ra là một đám chó hoang chuyên môn đi bắt nạt thiếu nữ yếu đuối."
Cơ Phồn Tinh cũng cúi đầu im lặng tiến lên hai bước, gương mặt lạnh lùng. Mũ thể thao trên đầu che khuất hơn nửa khuôn mặt, cộng thêm ánh đèn lờ mờ càng khiến người ta nhìn không rõ diện mạo, chỉ thấy một người mặc áo dài, hai tay nhét trong túi, bóng bị ánh đèn kéo dài thật dài.
Thân thể Cơ Phồn Tinh mang một luồng khí lạnh khiến người ta hoài nghi tháng này có phải tháng sáu không mà sương tuyết phủ đầy thế kia.
"Mày là ai? Chà chà, một cô em gái nữa mới đến, xem ra hôm nay mấy anh may mắn quá trời."
Một tên nhuộm tóc vàng vòng qua hai cô gái trẻ, đi tới trước mặt Cơ Phồn Tinh rồi tùy tiện nói một lời buồn ói.
"Tiểu Nguyệt nguyệt, chị nói nên xử trí hắn như thế nào đây?"
Cơ Phồn Tinh