Lúc Cơ Phồn Tinh cầm hợp đồng trở về văn phòng cũng mất hết hứng thú làm việc. Tại sao Tổng giám đốc lại biết dạ dày mình không tốt? Nếu là Cơ Hạo Nguyệt thì sẽ chẳng có ai tin, bao tử của chị ấy còn tốt hơn cả heo, ăn uống ngủ nghỉ hoàn toàn khỏe mạnh.
Sở dĩ dạ dày cô bị yếu là do chơi bời ở nước ngoài mà ra, ăn cơm sai bữa lại còn rượu chè bê tha mới ra nông nổi như vầy. Cũng may có Thái hậu dặn dò kỹ càng nên tình hình không tệ tới mức liệt giường bỏ ăn, nếu không cô cũng chả cai cà phê đâu, vì đó là món cô yêu thích nhất mà!
Rõ ràng hôm nay mới gặp mặt nhưng sao cô lại có cảm giác người kia hiểu rất rõ mình? Trong lòng Cơ Phồn Tinh đã không còn lo lắng về 'vấn đề hợp đồng' nữa mà là 'tại sao nữ vương Tổng giám đốc lại hiểu mình đến thế', đương nhiên mấy chuyện này không hề liên quan đến nửa đồng Mao với Cơ Hạo Nguyệt.
Cô muốn yên ổn làm việc nhưng thoắt cái đã dời suy nghĩ đến hành động kỳ lạ của Tổng giám đốc mãi đến cuối giờ. Vừa tan việc, Cơ Phồn Tinh như được giải phóng xách túi lao khỏi văn phòng như một làn khói rồi biến mất ở thang máy.
Đến nhà, cô lập tức thay quần áo, thấy Thái hậu chưa về, gọi điện hỏi liền nhận được câu trả lời 'mới làm phẫu thuật xong, một tiếng sau mới về'.
Nói chuyện điện thoại xong, Cơ Phồn Tinh bắt đầu lục lọi tủ lạnh tìm đồ tự nấu cơm. Kỳ thực tài nấu nướng của cô rất tốt, chỉ là bình thường ở một mình nên hơi lười tí xíu thôi. Giờ đã ở bên Thái hậu rồi, cô không thể không chịu thương chịu khó nấu vài món ngon ngon.
Hơn một giờ sau, Thái hậu về đến nhà nhìn thấy đồ ăn trên bàn tức thì mừng rỡ, còn bảo Bảo bối nhỏ nhà mình được đày xuống trần để cứu vớt đời bà.
Bình thường, Cơ Hạo Nguyệt hay tăng ca, sáng lại thích ngủ nướng, cơm nước luôn do Thái hậu làm. Thỉnh thoảng có ngày nghỉ phép bà mới may mắn nếm được cơm canh của Bảo bối nhỏ nấu nên ngày nào Thái hậu cũng nhắc con gái về sớm làm cơm.
Ăn cơm, dọn dẹp xong, Cơ Phồn Tinh lên lầu tắm rửa, còn Thái hậu ngồi xem ti vi một mình ở phòng khách. Đến chín giờ, thấy thời gian chưa muộn lắm liền gọi điện cho cái người đang vui vẻ, thoải mái tại New York.
"Cơ Hạo Nguyệt, sao rồi? Thích lắm phải không?" Cơ Phồn Tinh buồn bực trách khéo.
"Đúng vậy, hay cô cũng tới đây đi!"
"Hừ, còn nói vậy cho được! Chị hại tôi thê thảm ở đây, bản thân lại chạy trốn đi chơi, chị không thấy áy náy chút xíu nào sao?"
"Tại sao tôi phải áy náy? Vì cô là Tiểu Tinh Tinh nên tôi mới cảm thấy tự hào. Tôi áy náy sẽ khiến cô khổ sở. Vì em gái nên tôi đành phải 'không áy náy' thôi!"
"Lý luận như sh*t! Chị mau mau về đây cho tôi!"
Cơ Phồn Tinh ghét chết được cái giọng 'chị đây muốn tốt cho cưng' của người kia ghê!
"Tôi đã nói rồi, tạm thời không về được đâu. À đúng rồi, cô ở công ty sao rồi? Ngày đầu tiên đi làm quen chưa?"
Cơ Hạo Nguyệt quan tâm hỏi em gái, thật ra cô cũng có thể suy đoán được chút chuyện.
"Chị thật sự quan tâm đến người em này thì về lẹ một chút, công ty này không phải chỗ đợi chờ lý tưởng đâu!"
Cơ Phồn Tinh cảm thấy bản thân thật oan ức, cái người lạnh lùng, cao ngạo kia vừa nhìn đã biết không phải dạng tầm thường.
"Tiểu Tinh Tinh, cô ráng chịu đựng một thời gian nữa nha, đợi hợp đồng đến hạn thì phủi mông bỏ đi là được."
Cơ Hạo Nguyệt hảo tâm an ủi em gái. Cô thực sự không thể trở về, bằng không sẽ tráng niên mất sớm.
"Bỏ đi cái rắm á. Hôm nay Tổng giám đốc nhà chị tìm tôi nói chuyện ký tiếp hợp đồng kìa. Rốt cuộc có ký hay không đây?"
"Có điều kiện gì không?"
"Tiền lương năm mươi ngàn, thời hạn mười năm." Cơ Phồn Tinh nói ra trọng điểm, không hơi đâu đọc hết tất cả điều kiện cho Cơ Hạo Nguyệt nghe.
"Năm mươi ngàn? Nhiều vậy sao? Lương tôi hiện giờ chỉ có hai mươi ngàn cộng thêm ba ngàn tiền thưởng thôi. Nếu cứ theo đà này thì hai năm nữa có thể mua được một căn nhà rồi."
Nghe Cơ Phồn Tinh đề cập tiền lương, Cơ Hạo Nguyệt nửa vui nửa ngờ. Giá nhà thành phố S cao kinh người, cô cũng không muốn xòe tay xin tiền gia đình nên đến giờ vẫn chưa có nhà riêng. Tiền lương tăng gấp rưỡi khiến người ta mềm lòng quên đi tất cả.
"Rốt cuộc chị có muốn ký hợp đồng mười năm nữa không?"
Cơ Phồn Tinh có thể cảm nhận được người bên kia đầu dây đang hưng phấn, cơ mà vấn đề bây giờ không phải 'hưng phấn hay không' mà là 'có muốn ký hay không'. Tổng giám đốc kia vẫn đang chờ kết quả đấy!
"Mười năm? Bán mình à?"
"Vậy là không ký?" Cơ Phồn Tinh thầm khinh bỉ Cơ Hạo Nguyệt, cơn giận này chuyển đổi cũng nhanh quá xá.
"Đương nhiên không rồi. Ký mười năm đồng nghĩa với việc tôi phải chết già chết mòn, bán mạng làm việc vì người phụ nữ kia. Tôi đây chả cần!"
Cơ Hạo Nguyệt kiên định trả lời, giọng nói hệt như bị Tổng giám đốc kề dao sát cổ, thà chết chứ không chịu khuất phục.
"Đó là cơ hội tốt đấy! Chị biết có bao nhiêu người sẵn sàng bán thân vì điều này không. Người ta tạo điều kiện tốt như thế, sao chị lại chối từ? Sau này tìm đâu ra công ty tốt như vậy đây? Không thôi chị về Cơ gia cũng được, tiền lương tuyệt đối cao hơn chỗ này gấp mấy lần."
Cơ Phồn Tinh lại bắt đầu trêu chọc Cơ Hạo Nguyệt. Ban đầu là chê cô không biết đủ, sau đó lại bày mưu thăng chức ở nơi khác. Đúng là tình chị em thắm thiết!
"Tiểu Tinh Tinh, cô định hại chết tôi sao? Nếu phải về Cơ gia thì tôi thà đi làm thuê cho mụ đàn bà xấu xa kia còn hơn. Ở Cơ gia, tôi chẳng khác nào một con rô bốt bán mạng cho công ty, mất luôn quyền tự do. Cô cảm thấy như vậy sẽ tốt sao? Tôi tình nguyện bị người phụ nữ kia nhai nuốt luôn xương cũng không bao giờ quay lại Cơ gia nửa bước."
Nói đến Cơ gia, Cơ Hạo Nguyệt một bụng ấm ức. Ông nội quá thương cháu gái nên lúc nào cũng toan tính trao lại công ty cho cô. Mặc dù nhà họ Cơ có đàn ông kế nghiệp nhưng ông vẫn một mực đòi truyền gia nghiệp mấy trăm năm cho cháu gái.
"Vậy chị về đây đi, cô ta không ăn tươi nuốt sống chị đâu. Tiểu Nguyệt Nguyệt, thật ra tôi phát hiện Tổng giám đốc nhà chị không xấu xa như chị đã nói."
Cơ Hạo Nguyệt nhớ tới lúc ở văn phòng và tiệm cà phê. Tuy người kia trông rất lạnh lùng, nhưng sự quan tâm ấy không hề giả dối. Có lẽ người ta lạnh lùng quá nên mới khiến chị gái hiểu lầm.
"Làm sao cô biết? Tôi và cô ta quen biết năm năm, sao tôi lại không rõ cô ta là loại người gì chứ!? Tiểu Tinh Tinh, chẳng lẽ cô bị sắc đẹp mê hoặc rồi? Tôi mà có mê gái cũng không chôn vùi bản thân trên tay người phụ nữ xấu xa đó đâu!"
Cơ Hạo Nguyệt chuẩn bị