Giữa sườn núi Phú Hoa Sơn, có rất nhiều biệt thự nhỏ toạ lạc, nhưng số người biết nơi này có biệt thự cũng không nhiều. Lúc ấy biệt thự ở đây không phải công khai đem bán, hơn nữa Phú Hoa Sơn là sản nghiệp tư hữu của tập đoàn Tô thị, cho nên người có thể mua biệt thự đều là cùng tập đoàn Tô thị có chút quan hệ.
Vờn quanh giữa sườn núi tổng cộng có mười hai tòa biệt thự nhỏ, mỗi biệt thự đều cách nhau khá xa, cũng không ảnh hưởng lẫn nhau. Hơn nữa mỗi tòa chỉ có 120 mét vuông, đối với hào môn thế gia mà nói, phòng nhỏ như vậy là không thích hợp ở lại, đối với người bình thường mà nói, đã là dư dả, nhưng mà người bình thường tuyệt đối mua không nổi tiểu biệt thự nơi này.
Cho nên tiểu biệt thự tại đây chính là cung cấp cho hào môn thế gia, nhằm tìm kiếm một lát an bình, thư hoãn cảm xúc, hoặc là địa phương kim ốc tàng kiều.
Mà Trương Tử Hề cũng có được một tòa tiểu biệt thự trong này, lúc ấy cô vẫn là thông qua Tô Lâm mua biệt thự, người nhà cô cũng không biết, nơi này là phòng nhỏ bí mật của cô.
Trương Tử Hề lái xe mang theo Chu Tư Y đến nơi này, Chu Tư Y nhìn hai bên đường qua cửa kính xe, ý thức được hình như là đang đi lên núi. Dọc theo đường đi đều thật yên tĩnh, cũng không có thấy xe qua lại, nàng kinh ngạc nhìn Trương Tử Hề, chẳng lẽ Hề chị ấy ở trên núi, sẽ không sợ hãi sao?
Kỳ thật Chu Tư Y không biết, không có địa phương nào an toàn hơn nơi này, ở chân núi Phú Hoa Sơn bắt đầu có khu cấm giới, hơn nữa tuần tra bảo an đều sắp xếp dày đặc theo chân núi đến đỉnh núi, người và biển số xe lạ căn bản không vào được.
Chu Tư Y lẳng lặng ngồi ở ghế phó lái, cực kỳ im lặng nhìn cảnh sắc không ngừng biến hoá ngoài cửa, nhưng là mất tự nhiên thẳng lưng, có thể nhìn ra được nàng hiện tại thật khẩn trương. Bởi vì lúc này mặt Trương Tử Hề cực kỳ âm trầm, âm trầm đến đáng sợ.
Đối với Trương Tử Hề một ngày tắm ít nhất ba lần mà nói, hôm nay thời gian dừng lại bên ngoài thật sự là lâu lắm, lại đi cái hội quán Sủng Ái kia làm cho cô không thoải mái, vì thế tâm tình của cô thập phần thập phần không tốt, bây giờ cô thầm nghĩ trở về bằng tốc độ nhanh nhất, hảo hảo mà tẩy sạch cả người bụi bẩn.
Cho nên Trương Tử Hề lái xe càng lúc càng nhanh, sắc mặt càng lúc càng âm trầm, mà Chu Tư Y cảm giác độ ấm trong xe càng lúc càng thấp, lưng cũng càng phát ra cứng ngắc, thẳng băng.
Rốt cuộc, Trương Tử Hề về tới biệt thự tư nhân của mình, cô không giảm tốc độ mà vọt xe vào bãi đậu, sau đó lấy tốc độ cực nhanh mở cửa ra nhảy xuống xe, rồi lại chạy tiếp. Chu Tư Y sững sờ nhìn động tác của Trương Tử Hề, sau đó kịp phản ứng, cũng vội vàng đuổi kịp Trương Tử Hề.
Trương Tử Hề đứng cạnh cửa nhấn một loạt mật mã trên phím, sau đó đưa ngón tay lên chỗ xác định dấu vân tay, "cạch" một tiếng, cửa tự động mở ra.
Hai người đi vào trong phòng, còn không chờ Chu Tư Y cẩn thận đánh giá gian biệt thự xa hoa, Trương Tử Hề đã trực tiếp quăng giày lên ngăn tủ, sau đó thay dép lê, chạy vài bước "đăng, đăng" lên lầu hai.
Chu Tư Y đứng tại chỗ không thể nhúc nhích, đây là tình huống gì vậy nè? Thế nào hết thảy lại quỷ dị như vậy? Nơi này đối với Chu Tư Y mà nói, không thể nghi ngờ là địa phương hoàn toàn xa lạ, nàng cực kỳ khuyết thiếu cảm giác an toàn, đứng tại chỗ không dám nhúc nhích, nàng cảm thấy lúc này tốt nhất là nên bảo trì bất động, đó mới là an toàn nhất.
"Đăng, đăng, đăng......"
Chỉ chốc lát, Trương Tử Hề sốt ruột chạy xuống lầu dưới, trong tay cầm một cái áo ngủ màu trắng, một bên đi đến phòng tắm, một bên nói với Chu Tư Y: "Trước