Bên trong Yêu Quý salon có cả nhà hàng Tây, không thể không nói Seven là một người rất có khiếu kinh doanh, hội quán như vậy, tại cái thành thị này, thậm chí cả nước đều rất nổi tiếng.
Trương Tử Hề là khách quen ở đây, trên cơ bản tất cả người bán hàng đều biết cô, biết cô là khách nhân trọng yếu nhất của hội quán, tuy rằng không biết bối cảnh cô ra sao, nhưng lại biết người phụ nữ xinh đẹp cực kỳ này là không thể nhạ, không thấy ngay cả boss của bọn họ là Seven đều phải cẩn thận tiếp đón sao?
Cho nên khi Trương Tử Hề mang theo Chu Tư Y một đường đi tới, mỗi người bán hàng nhìn thấy Trương Tử Hề đều lập tức dừng lại cước bộ, bán cúc thắt lưng, chờ Trương Tử Hề đi xa rồi mới dám thẳng lưng tiếp tục công tác. Tình cảnh này ở trong mắt Chu Tư Y, Trương Tử Hề nghiễm nhiên trở thành một vị nữ vương đang đi tuần tra quốc thổ của mình.
Trương Tử Hề tại đây có một gian phòng thuộc về cô, hơn nữa toàn bộ nhà ăn, chỉ mình cô mới có thể hưởng thụ sự phục vụ như vậy. Hai người trực tiếp đi vào phòng đặc chúc của Trương Tử Hề, sau đó ngồi xuống. Người bán hàng cung kính đứng cạnh, nửa cúi đầu hai tay đưa thực đơn, nhưng là Trương Tử Hề ngay cả xem cũng chưa xem liếc mắt một cái, lạnh lùng nói: "Hai phần thịt bò là tốt rồi, nhớ nấu cho chín, đồ ăn tiêu độc cẩn thận xong hãy mang lên. Đi đi!"
Người bán hàng không dám nhiều lời, nàng biết nữ vương là không thể nhạ, vẫn bảo trì tư thế cúi đầu, đi ra cửa mới dám thẳng lưng, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Chu Tư Y đoan chính ngồi, giống như tiểu thư khuê các bình thường, bộ dạng đoan chính thành thạo, nhưng dù sao thì nàng vẫn còn trẻ, trẻ con ngây ngô chưa thốn tẫn hết, cho nên luôn thiếu hương vị thành thục. Nhưng mà Trương Tử Hề tin tưởng, chờ cô gái nhỏ này qua vài năm, chính là một nữ tử có thể hấp dẫn người ta.
Kỳ thật Chu Tư Y chưa từng trải qua hoàn cảnh như vậy, cũng chưa từng ăn qua thịt bò, chỉ có nàng biết, bởi vì nàng cái gì cũng không hiểu, cho nên mới làm bộ như không nhanh không chậm, nửa bước không sợ hãi. Rất nhiều thời điểm chính là như vậy, gặp được cái gì không hiểu, trăm ngàn đừng xen mồm hoặc là làm ra chuyện vô vị, như vậy thoạt nhìn trông rất ngốc, ngược lại còn bị chê là "bắt chước trưởng giả học làm sang". Không bằng cái gì cũng không làm, ai có thể biết mình là không hiểu hay là khinh thường chứ?
Nhưng Chu Tư Y công lực không đủ, sau khi người bán hàng bưng thịt bò lên, nàng liền phá công, tuy rằng nàng học theo động tác tao nhã của Trương Tử Hề, cô làm từng bước, nàng cũng làm từng bước, nàng chưa từng ăn qua thịt bò, tùy ý cầm dao nĩa đều học được không thua kém, nhưng đến khi cắt thịt bò thì lập tức lộ bộ mặt thật.
Trương Tử Hề ghét bỏ thịt bò nửa sống nửa chín vì khả năng nó không sạch sẽ, cho nên món thịt mà cô gọi là chín toàn phần, thịt bò chín có vẻ cứng hơn, cho nên yêu cầu thiết công cũng có vẻ cao hơn. Thời điểm Chu Tư Y cắt thịt, nàng không dùng nhiều sức nên thịt bò không đứt, vì thế nàng cho thêm đại lực. Nhưng nước sốt dưới miếng thịt khá trơn, dao nhỏ một chút hoạt khai, rớt xuống bàn, phát ra một tiếng "bang" chói tai.
Trương Tử Hề đang tao nhã cắt thịt bò thành những khối nhỏ, vừa muốn bỏ vào miệng, cũng bị Chu Tư Y làm cho hoảng sợ, cô dừng lại động tác, cau mày nhìn về phía Chu Tư Y.
Chu Tư Y cũng hiểu được thật vô thố mất mặt, nhưng là cũng không biết mình nên phản ứng thế nào, chỉ có thể ngơ ngác cầm dao nĩa, bất đắc dĩ thật có lỗi nhìn Trương Tử Hề chương hiển tao nhã ở đối diện.
Mọi người đều biết, hào môn thế gia đều cực kỳ chú trọng lễ nghi, mà chú trọng nhất chính là lễ nghĩa lúc ăn cơm. Hơn nữa Trương Tử Hề là đệ tử tiêu chuẩn cùng đủ tư cách hào môn thế gia, cho nên sau khi Chu Tư Y phát ra tiếng vang kia, cô nhíu mày không nói gì, Chu Tư Y như vậy là không lễ phép, không phù hợp lễ nghi.
Nhưng khi nhìn đến bộ dáng Chu Tư Y ủy khuất, cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu đô khởi, ánh mắt mở rất lớn nhìn cô, cô bỗng dưng cảm thấy tâm tình tốt lên. Trong lòng cô nghĩ, sủng vật cần mình chậm rãi điều giáo, nếu người khác điều