Sau khi Trương Tử Hề nhậm chức tổng giám đốc Vu thị, cô đã tìm được một lý do rất tốt để mình có thểtạm thời thoát khỏi Trương gia, bởi vì Trương gia cách Vu thị khá xa, Trương Tử Hề không cần trở về nhà một tuần trước khi tế tổ. Đối với một đại thương thị, sinh ý vĩnh viễn là ưu tiên hàng đầu, Trương Nghiêm Đình cũng không có khả năng bởi vì tuân theo gia quy mà khiến Vu thịcó điều tổn thất.
Hơn nữa nữ nhân ở Trương gia, địa vị không cao, giống nhưphế phẩm phụ thuộc, bà nội Trương Tử Hề là ngoại lệ,ông nội Trương Tử Hề quá mức mềm yếu, bà ta ngược lại thì siêu cường thế...
"Gia yến" trước ngày tế tổ, Trương Nghiêm Đình không cho phép Trương Tử Hề lấy bất cứ lý do nào cự tuyệt. May mắn là, đối với Trương Tử Hề, nay trở lại Trương gia, tuy rằng cũng còn chán ghét bài xích, nhưng đã có Trương Tử Mộng cùng cô.
Nếu một người đối mặt khốn cảnh, luôn cảm thấy cô độc bất an, vậy nên làm sao? Hãy tìm một người mà mình tín nhiệm cùng nhau đối mặt đi, cảm giác kia giống như có thêm một chiến hữu kề vai chiến đấu, ít nhất sẽ không cảm thấy cô độc, ít nhất có thể đuổi xa bất an. Hên là Trương Tử Hề có một đứa em gái như Trương Tử Mộng.
Cố Nguyệt Chi đối Trương Tử Mộng càng ngày càng bất mãn, cũng bắt đầu cảm thấy mình không hề hiểu nữ nhi, đương nhiên chính nàng cũng biết, bởi vì mình vẫn dồn hết tâm tư vào Trương Tử Hiên, một chút cũng không hối hận, Trương Nghiêm Đình vốn không sủng ái Trương Tử Mộng, cho dù Trương Tử Mộng nhu thuận từ nhỏ, chuyện gì cũng làm tốt, nhưng hết thảy vẫn là vô dụng, Cố Nguyệt Chi biết, ở trong mắtTrương Nghiêm Đình, cái gì Trương Tử Mộng cũng kém Trương Tử Hề. Chỉ có Trương Tử Hiên mới là niềm hy vọng của nàng, mặc kệ như thế nào Trương Tử Hiên đều là con trai duy nhất của Trương Nghiêm Đình.
Cố Nguyệt Chi không thể lý giải Trương Tử Mộng, nàng xem ra, Trương Tử Mộng hẳn là phải oán hận Trương Tử Hề mới đúng, nhưng tương phản, Trương Tử Mộng không có, tựa hồ ngay cả ghen tị đều không có, ngược lại là đối Trương Tử Hề ân cần thật sự. Hết thảy Cố Nguyệt Chi đều là xem ở trong mắt, tuy rằng bất mãn, nhưng nàng cũng không để ý, Trương Tử Mộng đối nàng mà nói, có lẽ ảnh hưởng cũng không lớn.
Trương Tử Hề trở lại Trương gia, điểm dừng chânthứ nhất vẫn là Tây Thiên Viện, nơi đó từng là địa phương Vu Vận Nhiễm ở lúc sinh tiền, đối với Trương Tử Hề, toàn bộ Trương gia chỉ có nơi đó mới không khiến cô quá mức bài xích. Lần này cô không cô đơn, Trương Tử Mộng thủy chung là đi theo bầu bạn với cô, Trương Tử Hề đối Trương gia, đối Trương Nghiêm Đình cũng không có nhiều lắm cảm tình, Trương Tử Mộng cũng như thế, trừ bỏ hai ý nghĩ đó, đối mẫu thân cùng huynh trưởng cũng không có cảm tình gì.
Trương Tử Hềchâm chọc nghĩ, nữ nhân Trương gia bồi dưỡng ra, ai cũng không thích cái gia tộc này, tựa như mấy a di khác của cô, trên cơ bản trừ bỏ đại sự, thời gian còn lại tuyệt đối sẽ không trở lại Trương gia.
Một gia tộccàng lớn, quy củ lại càng nhiều, lúc nào cũng phiền chán. Tỷ như buổi cơm chiều, cho tới bây giờ đều là cố định, ít nhất là từ lúc còn nhỏ, Trương Tử Hềchưa từng thấy quasự thay đổi. Đối với cái gọi là gia yến, Trương Tử Hề như trước là kháp chuẩn thời gian, mang theo Trương Tử Mộng đi ra Tây Thiên Viện, hai tỷ muội song song đi đến đại sảnh.
Tùy thời bảo trì tự tin cao ngạo, cho dù là đối với thân nhân, đây là Trương Nghiêm Đình dạy Trương Tử Hề, Trương Tử Hề nhớ kỹ còn làm rất tốt. Vừa bước vào đại sảnh, Trương Nghiêm Đình, Cố Nguyệt Chi, Trương Tử Hiên, còn có một nữ nhân Trương Tử Hề chỉ thấy qua hai lần, bốn người ngồi ở sô pha, Trương Nghiêm Đình trầm mặc xem báo, Trương Tử Hiên cùng Cố Nguyệt Chi có chút đăm chiêu, nữ nhân kia có chút mờ mịt, điều này ở trong mắt Trương Tử Hề, hệt như kịch vui.
Nữ nhân kia Trương Tử Hề chỉ thấy qua hai ba mặt, đó là thê tử Trương Tử Hiên, Nhị thiên kim Lưu thị, con gái thứ hai của Lưu Tổ Thông.
Trương Tử Hề và Trương Tử Mộng đi vào đại sảnh, bốn người phát giác các nàng tiến vào, đều trầm mặc nhìn qua. Trương Tử Hề tựa như một con nhím, cực kỳ mẫn cảm, những ánh mắt đó dời qua, đồng thời, biểu tình của cô lạnh lùng lên, cao ngạo lên,Trương Nghiêm Đình đã dạy cô...
Ở trong này, Trương Tử Hề chỉ lia mắt qua Cố Nguyệt Chi cùng vợ chồng Trương Tử Hiên, cơ hồ là áp dụng thái độhoàn toàn coi thường, chỉ kêu Trương Nghiêm Đình một tiếng:"Cha."
Trương Tử Mộng lại bất đồng, mặc kệ nàng tình nguyện hay không, nàng vẫn phải ân cần thăm hỏi mọi người. Trương Nghiêm Đình nhìn hai tỷ muộiTrương Tử Hề, sắc mặt bình thản gật đầu, sau đó cúi đầu tiếp tục xem báo, đối với thái độ của Trương Tử Hề, hắn cũng không có nói thêm gì, Trương Tử Hề vẫn luôn coi thường Cố Nguyệt Chi, Trương Nghiêm Đình cũng không miễn cưỡng, đối với hai vợ chồng Trương Tử Hiên, bối phận của Trương Tử Hề trên bọn họ, Trương Nghiêm Đình lại không có lý do gì muốn Trương Tử Hề phải đi thăm hỏi hậu bối.
Cố Nguyệt Chi tựa như một vị phu nhân ung dung đức độ, ở mặt ngoài chưa từng so đo với Trương Tử Hề bao giờ, nàng mỉm cườitường hoà khó phân biệt thiệt giả, nói với hai tỷ muội Trương Tử Hề:"Các con đã về rồi, mau tới đây ngồi đi, chờ một chút liền có thể ăn cơm."
Trương Tử Hiên chỉ đối Trương Tử Hề phù hợp lễ nghi kêu một tiếng"chị", lại đối Trương Tử Mộng làm như không thấy,