Trương Tử Hề kéo Chu Tư Y đi vào thang máy trực tiếp xuống bãi đỗ xe, một khắc cũng không dừng lại, cô bước nhanh lôi Chu Tư Y chạy đến chỗ phó lái của chiếc Aston Martin yêu dấu, sau đó buông tay Chu Tư Y ra, vòng qua nơi điều khiển bên kia.
Trương Tử Hề lấy chìa khóa xe ra, ấn mở khoá an toàn điện tử, tay vừa khoát lên vô lăng, lại đột nhiên ngừng lại. Cô kinh ngạc nhìn tay mình, lấy đến trước mắt mở ra cẩn thận nhìn. Cô nhớ rõ hình như mình vừa mới chủ động đi nắm tay cô gái kia, hơn nữa cũng không cảm thấy bài xích, đây là có chuyện gì?
Phải biết rằng trước kia cho dù có đánh chết cô cũng sẽ không chủ động đi nắm tay người khác, cùng người khác tiếp xúc thân thể, cô sẽ cảm thấy ghê tởm, cho dù là Tô Lâm thân mật nhất, cô cũng chưa từng chủ động đi kéo tay chị ta. Tuy rằng sau đó Tô Lâm vẫn không ngừng nỗ lực kiên trì, mới làm cho chị ta kéo tay cô không đến mức cảm thấy ghê tởm, nhưng là vẫn hơi hơi có chút bài xích. Nhưng ban nãy cô cư nhiên không có bài xích, đây là vì cái gì?
Trương Tử Hề ngẩng đầu, nhìn về phía bàn tay Chu Tư Y mới bị cô lôi kéo, gắt gao dừng ở đó, biểu tình hoang mang ngưng trọng.
Trong lòng Chu Tư Y có điểm co quắp, nàng nhìn siêu xe lạ lẫm trước mắt, kiểu xe nàng cũng chưa thấy qua luôn, không biết là xe hãng nào, nhưng nàng có cảm giác chiếc xe này nhất định rất quý, người bình thường sẽ không mua nổi. Nàng phát hiện Trương Tử Hề dừng lại động tác mở cửa xe, sau đó nhìn chằm chằm tay mình, nàng không rõ cho nên... Trương Tử Hề nhìn tay chị ấy, nàng cũng bắt chước nhìn tay Trương Tử Hề.
Cái tay kia cực kỳ đẹp mắt, thon dài, trắng noãn, giống bàn tay mềm mại của pho tượng Quan Âm dương chi bạch ngọc. Chu Tư Y nhìn đến trầm mê mà còn không tự hiểu. Nhưng mà lúc này, Trương Tử Hề đột nhiên chuyển qua nhìn tay nàng, điều này làm cho Chu Tư Y cảm thấy thất kinh, dưới tầm mắt ngưng trọng của Trương Tử Hề, nàng không biết nên làm thế nào cho phải, bàn tay lừa mình dối người lặng lẽ thụt về sau lưng.
Trương Tử Hề chú ý tới động tác của Chu Tư Y, bỗng dưng cực kỳ ngưng trọng hỏi: "Có kết giao bạn trai qua chưa? Có cùng đàn ông dắt tay qua chưa? Nếu có, xin mời đi tìm khách hàng khác!"
Cô hỏi như vậy, là vì cô ý thức được, không biết vì nguyên do gì, Chu Tư Y là người duy nhất cho tới bây giờ cô không bài xích tiếp xúc thân thể, điều này làm cho trong lòng cô có điểm vui sướng, trong lòng cô có cảm giác loáng thoáng, mình có thể ở trên người Chu Tư Y, thử nghiệm cảm giác mà lúc trước mình không thể trải qua ở trên người người khác. Nhưng mà, cô nghĩ sâu hơn, người duy nhất mà cô không bài xích tiếp xúc thân thể trực tiếp , nếu như em ấy bị đàn ông cầm tay rồi, cũng cùng tên đó nói qua luyến ái, thì cô nhất định sẽ buông tha cô gái này. Cô chính là người như vậy, thà làm ngọc vỡ.
Chu Tư Y nhất thời kinh ngạc, không biết mục đích Trương Tử Hề hỏi nàng mấy vấn đề này là ở đâu, nhưng nghe được "mời em tìm khách hàng khác", trong lòng nàng đột nhiên kinh hoảng, vội vàng thành thành thật thật, hồi đáp một đám vấn đề của ai kia: "Tôi chưa có yêu đương qua, chỉ từng cầm tay cha thôi."
Trương Tử Hề nghe đáp án của Chu Tư Y, cô âm thầm thở ra một hơi, trong lòng thầm nghĩ thật tốt quá. Sắc mặt cô không còn lạnh như băng, hơi hơi có chút độ ấm, một tay cô chống cằm, trực tiếp vuốt phẳng chiếc cằm non mịn, lại nghĩ sâu một chút, phát giác thế giới này phụ nữ muốn nói luyến ái không nhất định phải cùng đàn ông, phụ nữ cũng có thể a. Vì thế cô lại hỏi: "Vậy phụ nữ thì sao?"
"Phụ nữ?" Chu Tư Y trừng lớn ánh mắt nhìn Trương Tử Hề, nhất thời còn không có phản ứng lại đây, vấn đề này làm sao kỳ quái như vậy? Không biết là vì tiềm thức hay vì cái gì, nàng tự động xem nhẹ vấn đề "có cùng phụ nữ yêu đương?"