Trương Tử Hề nhất tâm nhị dụng*, một bên lái xe một bên quay đầu nhìn xem Chu Tư Y, biểu tình nhìn như bình tĩnh, kỳ thật nội tâm cũng thật rối rắm. Cô không biết mình hôm nay là thần kinh bị cái gì, vốn đi hội quán Sủng Ái không phải ý nguyện của cô, mà căn bản là bị Tô Lâm lừa gạt đi. Nhưng cô không nghĩ tới mình cũng chọn sủng vật trở về, hơn nữa còn là nữ.
*việc phân chia ý thức thành 2, có suy nghĩ và cảm nhận khác nhau hoàn toàn, lấy ví dụ cho dễ hiểu, lão ngoan đồng Châu Bá Thông dạy Tiểu Long Nữ chiêu "Song Thủ Hỗ Bát", ông có yêu cầu nàng 1 tay vẽ hình tròn 1 tay vẽ hình vuông
Cô lại nhìn mái tóc đen cột đuôi ngựa dài đến thắt lưng của Chu Tư Y, cùng một thân thanh xuân của nàng, hoàn toàn là bộ dáng trẻ tuổi dào dạt, còn chưa nẩy nở. Chẳng lẽ cô thích phụ nữ thật, có ham mê biến thái? Đương nhiên, Trương Tử Hề không cần Tô Lâm thấy cô thế nào, cô chỉ là nội tâm rối rắm.
Bên trong rối rắm, cô lại âm thầm cảm thấy may mắn, hên là sủng vật này chiếm được sự yêu thích thật tình của cô, đương nhiên thích chỉ là thích sủng vật, mà không phải thích như thích tình nhân.
Cô rối rắm nội tâm đồng thời cũng phát hiện cảm giác tồn tại của Chu Tư Y tựa hồ càng ngày càng yếu, Chu Tư Y lẳng lặng nhìn ngoài cửa sổ, vẫn không nhúc nhích, thoạt nhìn y như vật chết, có lẽ là em ấy cố ý cất giấu hơi thở của mình, cự tuyệt người khác phát hiện bản thân, cảm thụ em ấy tồn tại. Nhưng là, mặc kệ có phải Chu Tư Y cố ý lâm vào hay không, Trương Tử Hề đều rất không thích nàng như vậy, ở trong lý giải của cô, Chu Tư Y nếu thân là sủng vật, thì phải nên thời thời khắc khắc vì chủ nhân tồn tại mà tồn tại, không phải sao? Vì thế cô muốn đánh phá Chu Tư Y trầm tư, không để ý trạng thái của nàng.
"Chu Tư Y phải không? Về sau tôi gọi em là 'Y nhi' đi. Tôi tên đầy đủ kêu 'Trương Tử Hề', chính em ngẫm lại hẳn là nên xưng hô với tôi thế nào, tuyệt đối không được bảo tôi là 'lão bản', bởi vì cái xưng hô này thật sự...... Thật ghê tởm!" Trương Tử Hề nói đến đây thì rất có kiên quyết, ngữ khí đều là mệnh lệnh, đây là bệnh chung của người giàu, cao cao tại thượng, cực độ kiêu ngạo, không chút lo lắng cảm thụ của người khác.
Cách gọi "Y nhi" này nghe rất tình, xưng hô Trương Tử Hề định ra cũng xác thực bao hàm yêu ở bên trong, nhưng chỉ là vì sủng vật của mình đặt ra một cái tên đặc thù như vậy thôi.
Chu Tư Y bị một tiếng "Y nhi" này gọi về thần trí, trong lòng nàng đột nhiên có một dòng nước ấm không dễ phát hiện, chợt lóe rồi biến mất. Đã bao nhiêu lâu không có người kêu mình là Y nhi? Nàng nhớ rõ thời điểm cha mẹ còn tại thế, họ luôn gọi nàng Y nhi, Y nhi. Nay nghe lại cái tên đó, không nghĩ tới sẽ do khách hàng của mình gọi.
Về phần xưng hô với Trương Tử Hề, nàng đúng là không biết nên xưng hô thế nào, "lão bản" vẫn là nàng suy nghĩ hồi lâu, cảm thấy là xưng hô tốt nhất thuyết minh quan hệ mua bán giữa mình và Trương Tử Hề, nhưng nếu Trương Tử Hề không thích, vậy thì cần phải sửa, giữa hai người, nàng vĩnh viễn chỉ có thể bị động, điểm này nàng rất tự mình hiểu lấy. Nếu khách hàng không thích, nàng liền sửa lại. Nhưng mà, kêu chị ấy là gì thì tốt đây?
Trương Tử Hề gặp bộ dáng tự hỏi của Chu Tư Y, trong lòng hơi hơi đắc ý vì đã đánh vỡ trạng thái kia của nàng, nhưng cô cũng không cần Chu Tư Y nghĩ ra xưng hô thích hợp cho cô, cô cảm thấy chính mình thân là chủ nhân, đối chính mình xưng hô vẫn là chính mình chọn hảo. Vì thế cô tiếp tục ra lệnh: "Tử Hề hoặc là Hề, em chọn lựa một cái đi."
"Tử Hề" cùng "Hề" đều là Trương Tử Hề cảm thấy có vẻ thích hợp, về phần "Hề