Trương Tử Hề dừng xe ở bãi đỗ dưới hầm, thời điểm đi ra, mặt hơi nhăn, tựa hồ đang suy tư cái gì. Cô tự tin phương pháp của mình tuyệt đối có thể thu phục lão sư học viện tài chính Thế Khải, nhưng người phát ra lời đồn kia cũng không đơn giản, cẩn thận hồi tưởng tình cảnh ngày hôm qua, cô hoài nghi người tung tin đồn kia đã chụp được một số hình ảnh của Chu Tư Y rồi.
Lúc đó, ở cửa khẳng định không có khả năng chỉ có Chu Tư Y và bạn cùng lớp, nhưng những người đó lại đều biết lời đồn kia, hơn nữa còn biết nhân vật chính là Chu Tư Y. Đối với chuyện của Chu Tư Y, cô lúc nào cũng nhớ trong lòng, nếu không phải vì hiện tại thời cơ không đúng, không nên bất cẩn để cho người ta nắm thóp, cô chắc chắn sẽ bắt được người kia, nhưng bây giờ lại không được, vì thế tâm tình của cô rất không tốt.
Thang máy chậm rãi kéo lên, Trương Tử Hề khoanh tay trước ngực, vẫn đang trầm tư. Ánh mắt đột nhiên nhíu lại, cô tựa hồ nhớ tới khả năng nào đó, nhưng khả năng kia lại cực thấp, bởi vì cô cảm thấy nếu là thật như mình suy nghĩ, kết quả hẳn là sẽ không đơn giản như vậy.
Thang máy vừa mở ra, cô tăng nhanh cước bộ vội vàng đi ra ngoài, tuy rằng khả năng kia cực thấp, nhưng cô vẫn cảm thấy phải tự điều tra một chút, việc này có quan hệ đến Chu Tư Y. Đi vào văn phòng, thấy Trương Tử Mộng thật thanh nhàn, vô tư cắn mút cái gì trong miệng, lộ ra một cây gậy trắng. Không biết có phải là bởi vì vừa rồi tâm thần không yên hay không, Trương Tử Hề mạc danh kỳ diệu kêu một tiếng:"Tử Mộng." Sau đó lại đột nhiên quên muốn nói cái gì với nàng.
"Vâng? Chị." Trương Tử Mộng miệng hàm chứa kẹo que, có điểm hàm hồ trả lời, nàng gặp Trương Tử Hề dường như có cái gì muốn nói với mình, vì thế nhu thuận nhìn cô, chờ đợi câu dưới.
Cứ như vậy hai tỷ muội lẳng lặng nhìn nhau một hồi lâu, Trương Tử Hề thật sự nghĩ không ra chính mình vừa rồi là muốn nói cái gì với Trương Tử Mộng, khi cô thấy miệng nàng lộ ra cây gậy màu trắng, tùy ý tìm đề tài nói:"Cô đang ăn cái gì?" Nói xong, Trương Tử Hề lại nhíu mày, lời này nghe sao giống một tiểu hài tử đang vòi vĩnh đồ ăn quá đi.
Tuy rằng Trương Tử Hề vẫn không có biện pháp thích ứng tình cảm tỷ muội, nhưng Trương Tử Mộng lại khác, bởi vì 17 năm nay nàng vẫn thiệt tình xem Trương Tử Hề là chị, nàng không nghĩ tới vẫn thật nghiêm túc Trương Tử Hề sẽ hỏi vấn đề này, sửng sốt một chút, sau đó cười khẽ, làm mặt quỷ nho nhỏ, lấy kẹo que từ miệng ra, lay động một chút: "Chị, đây là kẹo que Carmen mùi sữa, em vừa mua ở quầy kẹo dưới lầu một, còn có mấy cây, khẩu vị nào cũng có, chịcó muốn ăn thử không?"
Trương Tử Hề lắc lắc tay, sau đó liền đi vào văn phòng, đóng cửa lại, lập tức mở ra máy tính, nhập vào mật mã mở ra hệ thống duy hộ khách hàng của công ty, xuất ra mọi tư liệu về Lưu thị......
Trương Tử Mộng nhìn Trương Tử Hề đóng cửa, nâng tay xoay xoay que kẹo, cảm thụ viên kẹo hình cầu không ngừng xoay tròn tản ra mùi sữa. Nàng cứ thế mà xoay tròn, chờ toàn bộ viên kẹo gần hòa tan, điện thoại trên bàn Trương Tử Mộng vang lên.
Không chút hoang mang đem cây gậy quẳng vào thùng rác, lấy khăn cẩn thận lau tay, lại nhìn dãy số là từ quầy tiếp tân đánh tới, nàng mới không vội nhấc máy: "Alô, đây là văn phòng của Trương phó tổng, có chuyện gì?"
Toàn bộ công ty ai mà chẳng biết trợ lý của Trương phó tổng Trương Tử Hề là Trương Tử Mộng? Ngữ khí cũng cung kính khách khí: "Ngài khoẻ, nơi này là quầy tiếp tân, Giám đốc Tiếp thị của Tô thị là Tô Lâm nói muốn tìm Trương phó tổng."
Tô Lâm? Giám đốc Marketing? Trương Tử Mộng hơi sửng sốt, nàng nhận thức Tô Lâm,hơn nữa cũng rất quen thuộc, Tô thị nàng cũng biết, là công ty nhà Tô Lâm mà, nhưng Tô Lâm khi nào thì trở thành CMO (Chief Marketing Officer) của Tô thị? Nàng nghi hoặc kêu nhân viên tiếp tân trực tiếp mời Tô Lâm đi lên, vừa định gọi điện thoại nội tuyến báo cho Trương Tử Hề, thì đã thấy cửa mở, Trương Tử Hề đi ra.
Không chờ Trương Tử Mộng nói chuyện, Trương Tử Hề vừa đi vừa nói:"Tử Mộng, phát thông tri cho bộ điều tra thị trường, tôi muốn tường tận tất cả tư liệu về Lưu thị, kêu bọn họ mau chóng khai triển điều tra!"
Lưu thị cũng là công ty khai phá điền sản, cho nên Trương Tử Mộng cũng không có hoài nghi cái gì, chỉ tưởng là liên quan đến sinh ý của Vu thị, cũng không hỏi nhiều, cẩn thận nhớ kỹ Trương Tử Hề yêu cầu, sau đó mới cho Trương Tử Hề biết là Tô Lâm đến đây, nhưng lại đặc biệt nhấn mạnh, cường điệu thân phận lần này đến đây bái phỏng của Tô Lâm.
Trương Tử Hề tuyệt không kinh ngạc, chỉ thản nhiên gật đầu, Trương Tử Mộng phân tích, Trương Tử Hề hẳn là đã sớm biết chuyện của Tô Lâm. Lúc này tiếng đập cửa vừa vặn vang lên, hai tỷ muội liếc nhau, Trương Tử Mộng mở miệng nói:"Mời vào."
Cửa bị mở ra, liền thấy Tô Lâm mặc một thân nữ sĩ tây trang nghiêm cẩn đi đến, quần áo như vậy trước kia Tô Lâm nhất định sẽ không mặc, lúc này mặc vào, Trương Tử Hề cùng Trương Tử Mộng giống như thấy được một Tô Lâm hoàn toàn mới, rất có hương vị nữ cường nhân.
Tô Lâm nhìn đến Trương Tử Mộng đã ở nơi này, đầu tiên là kinh ngạc một hồi, sau đó tựa hồ nghĩ tới cái gì, rất nhanh liền phản ứng lại đây, cười đối Trương Tử Mộng gật gật đầu, sau đó đi đến trước mặt Trương Tử Hề, vươn tay dùng ngữ khí nghiêm túc giới thiệu bản thân:"Xin chào, tôi là Giám đốc Marketing của Tô thị, Tô Lâm."
Trương Tử Hề lẳng lặng nhìn Tô Lâm vươn tay một chút, mới vươn tay cầm lại, khẽ cười, ngữ khí cũng nghiêm túc như Tô Lâm, đáp lại:"Xin chào, tôi là Phó tổng giám đốc của Vu thị, Trương Tử Hề."
Sau đó hai người còn thật sự nắm tay nhau, liền buông ra rồi đối diện nhau một hồi, tâm hữu linh tê thâm ý nở nụ cười. Trương Tử Mộng nhìn hai người hỗ động, tuy rằng mặt ngoài nhìn như là một đôi tỷ muội đùa giỡn lẫn nhau, nhưng nàng lại cảm giác được giữa Trương Tử Hề và Tô Lâm cất giấu thâm ý nào đó.
Nghĩ không