Mặc kệ là đề tài bát quái thế nào cũng sẽ không kéo dài lâu lắm, khi cảm giác mới mẻ dần mất đi, người ta sẽ không có dục vọng đi đàm luận nữa, nếu cứ tiếp tục thì ngược lại giống như nhai đi nhai lại một điệu cũ rích, không còn bắt kịp xu hướng.
Chu Tư Y ở trường học cũng dần dần khôi phục cuộc sống bình tĩnh, chẳng qua bây giờ người biết đến nàng nhiều hơn mà thôi. Sợ nhất chính là nổi danh, bộ dạng xinh đẹp thì càng thêm sợ, bởi vì nổi tiếng sẽ có rất nhiều quấy rầy cùng phiền não, tỷ như gần đây Chu Tư Y thu được rất nhiều thư tình thông qua bạn học truyền lại.
Lúc mới bắt đầu, Chu Tư Y đều là lạnh lùng nhìn người đưa thư tình, thẳng đến các nàng cảm giác không được tự nhiên sau đó tự động rời đi. Nhưng sau này, khi tình huống đó lại phát sinh, Thái Trác Nghiên nói với Chu Tư Y:"Cậu xử lý như vậy không tốt đâu."
Chu Tư Y không rõ, nàng nhìn Thái Trác Nghiên, thỉnh giáo. Thái Trác Nghiên tiếp tục nói:"Giúp người khác đưa thư cho cậu, bọn họ nhất định không có ý xấu, hoặc là cũng vì giúp bạn bọn họ mà thôi. Nếu cậu cứ xử lý theo cách đó, đắc tội với người khác là cậu, chịu thiệt cũng chỉ là cậu."
"Vậy thì phải xử lý thế nào?" Biểu tình của Chu Tư Y khá nghiêm túc, còn khiêm tốn thỉnh giáo, ở phương diện giao tế nàng tự nhận không bằng Thái Trác Nghiên.
Thái Trác Nghiên bảo trì bình thản trước sau như một: "Rất đơn giản, người khác đưa cho cậu, thì cậu cứ nhận lấy...... Sau đó, xử lý như thế nào là chuyện của cậu, xem một chút cũng tốt, trực tiếp vứt bỏ cũng tốt, ít nhất sẽ không vô ý mà đắc tội với người khác."
Chu Tư Y còn thật sự suy nghĩ một chút, gật đầu. Thái Trác Hân ngồi bên cạnh Thái Trác Nghiên, vẫn bất động thanh sắc cười nghe Thái Trác Nghiên nói xong, chờ nàng nói xong, mới cười lạnh một tiếng nói:"A, Nghiên, chị không ngờ em có kinh nghiệm như thế nha? Chẳng lẽ em còn nhận được rất nhiều thư tình mà chị không biết?"
Chu Tư Y, Thái Trác Nghiên, Thái Trác Hân, Khâu Khả Nhi đều có dung mạo nổi bật, ở thời kỳ phát dục, các nàng tự nhiên đều thu được thư tình, nhưng trong đó thu nhiều nhất chính là Thái Trác Nghiên, bởi vì bề ngoài trung tính, người đưa thư cho nàng không chỉ có nam nhân, mà còn có nữ nhân.
Có thể khiến cho Thái Trác Nghiên dao động cảm xúc, biểu tình biến hóa trọng đại cũng chỉ có Thái Trác Hân, nàng nhăn mặt, nhìn Thái Trác Hân nói:"Em chỉ nói đùa thôi, hơn nữa vài thứ kia không phải vẫn do chị xử lý sao?"
Nghe thế, Thái Trác Hân cười cười, bắt lấy tay Thái Trác Nghiên đặt ở trên bàn, phóng tới trên đùi mình rồi nắm chặt, cười hì hì nói:"Biết là tốt rồi, đừng luôn trêu hoa ghẹo nguyệt, phải nhớ kỹ, thu liễm một chút!"
Thái Trác Nghiên nhìn Thái Trác Hân, không nói lời nào, quay đầu nhìn về phía bảng đen, nhưng tay không có thu hồi lại.
Trước kia Chu Tư Y chưa rõ tình hình, đã phát giác giữa Thái Trác Nghiên và Thái Trác Hân tồn tại quái dị, nhưng không cách nào biết được quái dị ở nơi nào. Nhưng từ khi đi theo Trương Tử Hề, nàng dần dần hiểu cũng xác định, tuy rằng trong lòng hơi kinh ngạc chị em cùng cha khác mẹ lại tồn tại quan hệ như vậy, nhưng không có nhiều mâu thuẫn lắm, bởi vì quan hệ giữa nàng và Trương Tử Hề, xem ra cũng không phải bình thường, vì thế nàng bảo trì trầm mặc làm bộ như cái gì cũng không biết, trong lòng yên lặng vì bằng hữu mà chúc phúc.
Học kỳ đã sắp kết thúc, cuộc thi cũng càng ngày càng nhiều, hôm nay trước khi tan học Tô Vân Trì có công bố thành tích của lần thi trước, cũng giống như các cuộc thi trước đó, Khâu Khả Nhi hạng nhất, Chu Tư Y hạng nhì, Thái Trác Nghiên thứ tự không cố định, nhưng cũng dao động trong top 10, mà Thái Trác Hân cơ hồ lại muốn "đội sổ".
Thái Trác Hân buồn bực nhìn ba người, khoa trương ngao kêu một tiếng, ngoài miệng nói ghen tị, ghen tị...... Nhưng trên mặt nàng không có biểu tình ghen tị, ngược lại không sao cả cười hì hì, hai tay ôm lấy Thái Trác Nghiên: "Mình không sợ, dù sao về sau Nghiên sẽ nuôi dưỡng mình."
Thái Trác Nghiên lạnh nhạt ngồi ở chỗ kia không ủng hộ cũng không phản bác, Chu Tư Y làm bộ như không có nghe gặp, còn thật sự nhìn những câu trả lời sai bị khoanh đỏ, Khâu Khả Nhi thì dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Thái Trác Hân và Thái Trác Nghiên.
Thái Trác Hân ôm cánh tay Thái Trác Nghiên, cả người tà đi qua tựa vào Thái Trác Nghiên, quay đầu nói với Chu Tư Y và Khâu Khả Nhi:"Chúc mừng các cậu, lại là top 2." Nói xong tạm dừng một chút làm ra bộ dáng cảm thán:"Thật không nghĩ tới, nguyên lai hai bằng hữu của mình đều là thâm tàng bất lộ a."
"Ách...... Cám ơn......" Năng lực giao tế của Khâu Khả Nhi tựa hồ còn kém hơn Chu Tư Y, ít nhất Chu Tư Y mặc kệ dưới tình huống nào đều có thể bảo trì bình tĩnh, nhưng Khâu Khả Nhi lại rất dễ đỏ mặt, tựa như hiện tại, nàng vẻ mặt đỏ bừng, nói chuyện lắp bắp.
Chu Tư Y nhìn Khâu Khả Nhi, trong lòng nghĩ có lẽ Khâu Khả Nhi mới là người chân chính thâm tàng bất lộ, thành tích của mình ra sao mình đều biết, không có lúc nào là không cố gắng đổi lấy Trương Tử Hề chỉ đạo, mà Khâu Khả Nhi đa phần đều buông xuôi, cơ hồ chưa bao giờ thấy nàng học tập, bên người nàng cũng không có Trương Tử Hề, nhưng thành tích của nàng còn cao hơn mình, Chu Tư Y chỉ có thể ai thán Khâu Khả Nhi mới là 100% giấu giếm.
Tiếng chuông báo tan học đã vang lên, nhưng Tô Vân Trì còn chưa có thả người, hắn đang điểm danh khen ngợi top 10 trong cuộc thi lần này, Chu Tư Y nhìn ra ngoài cửa sổ, gần đây mỗi khi tới giờ tan học nàng sẽ trở nên không kiên nhẫn, hy vọng tan học nhanh nhanh, nhanh lên chút nữa. Tuy rằng lúc này Tô Vân Trì vừa vặn khen ngợi thành tích nổi trội xuất sắc của nàng, Chu Tư Y chẳng những không cảm thấy cao hứng, còn cảm thấy thanh âm của hắn phiền táo vô cùng.
Đúng lúc này di động trong túi chấn động, không cần xem cũng biết là ai gọi nàng, nhưng nàng vẫn là xuất ra di động nhìn thoáng qua chữ "Hề" trên màn hình mới tắt. Thật vất vả đợi cho Tô Vân Trì nói xong, Chu Tư Y cầm lấy ba lô, cùng ba vị bằng hữu nói một tiếng mình có việc phải đi trước, liền vội vàng bỏ đi. Nàng không giống mọi khi chờ các nàng cùng nhau đi, bởi vì điện thoại đã vang lên hai phút trước.
Thường thường thế sự đều là như vậy, càng khẩn trương phiền toái lại càng nhiều, càng không nghĩ bị quấy rầy, liền cố tình có người đến quấy rầy. Khi Chu Tư Y đi xuống, Hội phó Hội học sinh là Lục Bách Khiêm chắn trước mặt nàng, trên mặt lấm tấm mồ hôi, thở hổn hển nói:"Tư Y học muội, vừa tan học sao? Tình cờ ghê, anh cũng vừa đi ngang qua nơi này."
Chu Tư Y đột nhiên bị ngăn lại, trong lòng nảy ra một cỗ tức giận, không khỏi không hờn giận nhíu mày, chờ thấy rõ là Lục Bách Khiêm, mày mới giãn ra, cũng không phải bởi vì Chu