Chu Tư Y chỉ biết, Trương Tử Hề nhất định sẽ thấy, quả nhiên khi nàng ngồi vào trong xe, Trương Tử Hề giống như nhìn nàng cười nhạo, vừa nghe liền biết chị ấy ngữ khí ê ẩm:"A, Y nhi, người vừa rồi là tên Hội phó yêu thích em? Các người tán gẫu hăng say, đến nỗi thời gian cho em tiếp điện thoại của tôi đều không có?"
Trương Tử Hề đã sớm chú ý tới thân ảnh của Chu Tư Y, thị lực hai mắt của cô vẫn bảo trì ở mức 10/10, chưa bao giờ thay đổi. Vừa rồi Chu Tư Y treo điện thoại của cô, cô còn nghĩ Chu Tư Y đang học, nhưng không ngờ rằng lại thấy Chu Tư Y đi ra cùng một nam sinh. Cô vội vàng tới gần cửa xe, nheo lại hai mắt nhìn một hồi lâu mới phát hiện, nguyên lai chính là cái tên Hội phó lần trước quấn quít lấy Chu Tư Y, vì thế trong lòng cô bắt đầu khó chịu...... Khó chịu, phi thường khó chịu, cô thậm chí tưởng trực tiếp khởi động xe đâm thẳng tới.
Chu Tư Y nhăn lại mi, trong lòng nàng phiền chán, nhưng đối tượng phiền chán không có khả năng là Trương Tử Hề, nàng là phiền chán cái tên Lục Bách Khiêm kia, phiền chán vì hắn làm cho mình bị Trương Tử Hề hiểu lầm, nàng chống lại ánh mắt tựa tiếu phi tiếu của Trương Tử Hề, không biết vì cái gì trong lòng rất khó chịu, nàng phát hiện mình không thể chịu được Trương Tử Hề đối nàng một chút hiểu lầm, đột nhiên cảm thấy có điểm ủy khuất, rõ ràng không phải là lỗi của mình, đều là do Lục Bách Khiêm. Đô đô miệng, giải thích nói:"Hề, thời điểm chị gọi điện thoại, lão sư còn chưa cho tan học, sau đó em ở trên đường gặp được hắn mà thôi."
Trương Tử Hề nguyên bản trong lòng liền cực độ khó chịu, cái loại tâm tình này thật giống như là đồ vật mình yêu nhất bị đoạt đi, nhưng khi nhìn đến Chu Tư Y ủy khuất, đột nhiên lại cảm thấy có điểm áy náy, biểu tình uỷ khuất của Chu Tư Y càng ngày càng trở thành vũ khí trí mạng, thấy Chu Tư Y xuất hiện biểu tình này, mặc kệ trong lòng khó chịu thế nào cô đều buông xuôi, quay đầu thở dài nói:"Y nhi, tôi sắp rời đi một đoạn thời gian, em sẽ rời đi tôi mà yêu thương người khác sao?"
Chu Tư Y nghe xong lời này thì sửng sốt một chút, nàng không nhìn rõ biểu tình của Trương Tử Hề, lại có thể từ ngôn ngữ của cô cảm giác cô tựa hồ có chuyện còn chưa nói ra, hơn nữa có một loại bất an. Điều này làm cho nàng trong lòng cũng không an, vội vàng nói:"Hề, em chán ghét, rất chán ghét người kia!"
Trương Tử Hề xác thực còn có chuyện giấu ở trong lòng, nhưng cô lại không nghĩ rằng Chu Tư Y có thể cảm giác được, ba ngày trước Vu Hướng Ân nói với cô, qua vài ngày nữa sẽ ở M thị cử hành thương hội sản xuất, phỏng chừng kéo dài một tháng, hy vọng đến lúc đó Trương Tử Hề sẽ tham gia.
Lúc ấy Trương Tử Hề không có lập tức đáp ứng, mà là nói cần lo lắng một chút, Vu Hướng Ân nhìn nàng thật lâu, mới thấm thía nói:"Ta biết có lẽ con sẽ không thích ứng ngay, nhưng là đến lúc đó các công ty điền sản nổi danh trong nước đều sẽ tham gia, phương diện này đại biểu cho cái gì, tin là không cần ta nói con cũng biết."
Theo lời Vu Hướng Ân nói, Trương Tử Hề có thể đoán được Vu Hướng Ân hẳn là biết mình có chứng khiết phích nghiêm trọng, nhưng Vu Hướng Ân cũng không biết, Trương Tử Hề không có lập tức đáp ứng, nguyên nhân không phải là vấn đề khiết phích, lúc Vu Hướng Ân đưa ra yêu cầu, trong lòng cô đã bắt đầu bối rối, chỉ là một tháng, nhưng cô lại cảm thấy không thể chịu đựng được. Có lẽ, chính là bởi vì cô biết thế giới này trừ bỏ Chu Tư Y, không có người nào khác có thể khiến mình không bài xích, không có người nào khác có thể khiến mình yêu thương, cho nên mới lo được lo mất như thế.
Trước khi gặp được Chu Tư Y, Trương Tử Hề đối cái gì đều không sao cả, chỉ cần để cô im lặng là được, ai cũng đừng đến quấy rầy, trạng thái kia quả thật có thể dùng "sinh không thể luyến" đến hình dung. Nhưng gặp được Chu Tư Y rồi, cô bắt đầu có dục vọng, có tâm muốn đi tranh thủ, cuộc sống cũng phong phú lên, không còn là cục diện đáng buồn, bình thường không hề gợn sóng nữa.
Mấy ngày nay cô cũng không có nói với Chu Tư Y, tuy rằng không biết Chu Tư Y trong lòng có quyến luyến giống mình hay không, nhưng cô không nghĩ Chu Tư Y sẽ cảm thấy áp lực. Sáng hôm nay, Trương Tử Hề cân nhắc hồi lâu, cuối cùng vẫn là đáp ứng yêu cầu của Vu Hướng Ân.
Nghe Chu Tư Y giải thích xong, Trương Tử Hề trấn an cười cười, nhưng cô cũng không thỏa mãn, bởi vì Chu Tư Y còn không có trả lời vấn đề trọng yếu nhất, ghé vào tay lái, nhìn Chu Tư Y nói:"Y nhi, em còn không có trả lời vấn đề trọng yếu nhất của tôi, tôi sắp rời đi một đoạn thời gian, em sẽ rời đi tôi, yêu thương người khác sao?"
"Sẽ không." Chu Tư Y theo bản năng đáp đi ra, nhưng lại đột nhiên ý thức được, mình không phải đã sớm quyết định, không nói yêu Trương Tử Hề sao? Trả lời như vậy chẳng phải là thừa nhận mình yêu chị ấy sao? Vì thế nàng bổ sung:"Hề, em không yêu chị."
Trương Tử Hề nghe xong, không giống dĩ vãng ngụy trang thành bộ dáng bi thương, bởi vì cô biết tiểu thiên hạ chính là giận dỗi, chỉ không biết tình trạng không được tự nhiên kéo dài bao lâu mà thôi, cô hiện tại thầm nghĩ cùng Chu Tư Y lập tức trở lại nhà...... Nhà thuộc về hai người. Cô lắc đầu nhìn Chu Tư Y tà mị cười cười, nói:"A, tiểu yêu tinh." Sau đó khởi động xe chạy ra ngoài.
Giống như dĩ vãng, Chu Tư Y tắm rửa xong vừa định xuất ra bút ký bản học tập, nhưng là tắm rửa mới ra Trương Tử Hề lại nói với nàng:"Y nhi, đêm nay đừng học tập, chúng ta hảo hảo tâm sự được không?"
Có lẽ là vì hai người đã sống chung một đoạn thời gian không ngắn, tuy rằng Trương Tử Hề che giấu rất khá, nhưng Chu Tư Y có thể phát giác Trương Tử Hề có chuyện muốn nói với