Người đàn ông này thân thể không phải bằng sắt cũng không phải bằng thép, vậy mà tinh lực cũng thật dồi dào.
Con người hắn hành động sẽ phản bội bộ mặt.
Một thân quân phục nghiêm trang như thế cũng bị ma lực dục vọng lột sạch toàn bộ.
Khuôn ngực rắn chắc khoẻ khoắn hiện ra trước mắt đẹp đẽ biết nhường nào.
Từng tấc da đều một màu đồng vừa trắng vừa hồng nhưng lại đầy mạnh mẽ.
Hơi thở hắn mang một mùi hương rất đặc biệt, rất mê hoặc, rất thơm tho, cũng thật dễ khiến cho người ta mê đắm.
Đôi mắt hắn ảo hiện một tầng mờ sương nhìn cô, giống như muốn nuốt trọn cơ thể cô.
Nhạc Ca muốn mở miệng nói nhưng phút chốc lại bị miệng hắn chặn lại.
Cô đang nghi ngờ, liệu tên này có phải là kẻ cuồng hôn hay không.
Mỗi một lần hắn xâm nhập đều khiến người ta không thể phản kháng.
Giống như nọc độc của rắn, nó chỉ cần ngoạm vào cổ con mồi, sau đó răng sẽ tiết ra độc tố.
Đợi đến khi độc lan ra khắp cơ thể con mồi nó sẽ từng chút nuốt sống còn mồi.
Bão tố và cuồng phòng, sóng lớn vỗ về tràn bờ rồi lại cuốn ra biển xa, mạch núi lửa phun trào thật mãnh liệt rồi chảy xuống thành nham thạch nóng hổi.
Từng trận từng đợt đưa người ta bay lên đỉnh núi rồi lại chìm xuống biển sâu.
Nỗi khát khao bù đắp xác nhập thân thể hai nơi âm dương khiến cho tâm trí và lý trí dần trở nên mờ nhạt.
Một thế giới chỉ có hai người quấn lấy nhau, đem tất cả những gì có thể trao đổi cho nhau.
Hắn mạnh mẽ như một vị thần hoàn mỹ trên đỉnh Olympia, còn cô lại e thẹn diễm lệ như một đoá Jasmine ngàn năm ngàn đêm mọc dưới chân núi.
Tình yêu khó nói bằng lời, chỉ có thể dùng những cơn mưa đem đến tình yêu cho nhau, cố gắng thấu hiểu nhau và xích lại gần nhau hơn, dù là gang tấc, khi cơ thể hoà vào làm một, lúc đó tình yêu mới có thể trọn vẹn và đắm say.
Trong cơn cuồng bạo sấm chớp mây mưa, Nhạc Ca như mất đi tự chủ, ngây ngô đáp lại nụ hôn của hắn, cô học theo cách hắn hôn mà dày bò môi hắn.
Gặm nhấm một cách bừa bãi non nớt như muốn nói với Dương Yến rằng "Tôi chẳng là gì cả, còn cô thì là gì hay sao? Cô ôm hắn, tôi còn có thể chèo lên người hắn, cô hôn hắn, tôi còn có thể cường bạo hắn.
Cô có một đêm kích tình mê luyến cùng hắn, vậy thì đã sao? Tôi còn có cả đời yêu thương xác nhập cùng hắn!!"
Nam Trấn Ảnh bị sự chủ động của cô làm cho ngạc nhiên, kĩ thuật hôn còn quá non nớt, chỉ biết chà sát lấy môi hắn, nhưng Nam Trấn Ảnh lại vì sự chủ động của cô gái nhỏ này mà mở cờ trong bụng, thừa cơ đổi khách thành chủ, từng chút bá đạo chiếm lấy cô.
Sóng và gió, lửa và nước, ngay lúc này đây đều hoà vào làm một, sự bùng cháy của khoái cảm thật kỳ diệu, kỳ diệu đến nỗi người ta có thể chết đi vì nó cũng có thể sống lại vì nó.
Trong giây lát cũng là dai dẳng cả đời.
Nỗi đau đớn cũng trở nên thật dễ chịu, thậm chí đau đớn lại sung sướng không thôi.
Đó là chuyện kỳ diệu nhất của tạo hoá mà thượng đế đã ban cho con người.
Chồi non nảy nở, hoa tươi tràn đầy mật ngọt, sóng tràn gió cuốn, mây và mưa từng đợt không dứt, cứ tưởng chốn thiên đường nào đó nhưng không.
Đó chỉ là một chút tư vị của ái tình.
Rất ngọt, nhưng cũng rất đắng cay.
*****
Từ trường thời gian hỗn loạn không ngừng, trên đời này cái gọi là trọn đời trọn kiếp thật quá mông lung.
Nếu có một người trên môi nói rằng hắn sẽ dùng cả cuộc đời này để yêu thương duy nhất một người con gái thì có đáng tin hay không??
Thực ra để trả lời câu hỏi này rất cần một điều kiện, đó là phải xem tư chất của người đàn ông đó ra sao đã.
Không phải sao?
Có một loại đàn ông dù trên giường hay dưới giường đều sẽ nói những lời mật ngọt đằm thắm.
Cũng có một loại đàn ông bất kể khi đâu cũng sẽ không nói được một lời tử tế.
Con người cũng là động vật, cao cấp hơn ở chỗ có suy nghĩ và lời nói.
Giả dụ hắn khẩu thị tâm phi?
Lời nói có thể lừa dối tất cả nhưng hành động sẽ không như vậy.
Hắn ta yêu thương một người con gái, sẽ âm thầm bảo vệ cô, dù là yêu thương cũng sẽ không cần múa võ miệng rót mật tưới đường.
Hạnh phúc của người đàn ông chính là tìm được một người phụ nữ mà mình yêu thương.
Còn hạnh phúc của một người phụ nữ lại chính là tìm được người đàn ông yêu thương mình.
Nhưng bi kịch chính là ở chỗ số mệnh.
Có ai đã từng nghe qua mối tình ngang trái của trời và đất?
Trời và đất nhìn thấy nhau nhưng chẳng thể chạm vào nhau.
Trời khắc khổ đè nén bao nhiêu tình yêu mãnh liệt vào trong lòng, rồi biến chúng thành những đám mây, những hạt mưa.
Chúng rơi xuống đất, ngấm vào lòng đất, đem theo cả nỗi lòng của trời.
Đất vì đáp trả lại tình yêu ấy đành gửi những nụ hôn và yêu thương theo dòng sông ra biển lớn, hoá thành hơi nước bay lên trời....
Trời đất cách biệt như thế, thật ra hai người vẫn còn gần lắm.
Chỉ là Nam Trấn Ảnh ngang ngược, còn Nhạc Ca thì bướng bỉnh.
Không phải do số mệnh đã trêu đùa hai người.
Mà có lẽ, chính hai người đã tự vơn đùa số mệnh của chính mình.
Ánh đèn mờ nhạt dịu dàng chiếu sáng căn phòng.
Kỳ thực Nam Trấn Ảnh chẳng hề biết tiết chế.
Nhìn thân thể Nhạc Ca mềm oặt trong vòng tay hắn mà không khỏi xót xa.
Rốt cuộc hắn vẫn chẳng biết thương hoa tiếc ngọc.
Nhưng làm sao có thể trách được hắn đây.
Trước kia hắn coi cô như một cấm địa.
Dù cho có hành hạ vũ nhục cô như thế nào cũng chưa từng nghĩ đến một ngày sẽ xảy ra loại quan hệ khăng khít này.
Thế nhưng sau lần đó, hắn như đứa trẻ được nếm mật ngọt, một lần như thế ắt sẽ chẳng thể nhịn được mà có lần hai, lần ba,....
Huống chi đây là người con gái hắn yêu sâu đậm, sáu năm, quả thật không hề ngắn, nhưng nói đến dài, vẫn không dài bằng mấy ngày qua.
Nam Trấn Ảnh ánh mắt dịu dàng nhìn cô, ôn nhu cúi đầu xuống, đôi môi như được khắc gọt kỹ càng hôn lên mi tâm Nhạc Ca.
Người phụ nữ này ngọt, quả thực rất ngọt, có lúc chát, cũng thực chát.
*****
Thanh Thanh từ xa đi tới, cô mặc một bộ đồ rất đẹp.
Váy voan xanh lục mềm mại, vừa khéo có thể khoe được cơ thể thanh thoát của cô.
Tóc dài xoăn nhẹ buông xoã, hai bên tóc được kẹp lên bằng chiếc nơ nhỏ vô cùng đáng yêu.
Lại nói, hôm nay là sinh nhật của trưởng khoa ngoại Lý Học Đông.
Người đàn ông mà cô thầm mến mộ bấy lâu nay, sao cô có thể ăn mặc xuề xoà cho được.
Cô vừa đi tới, đám người đã không khỏi kinh ngạc, thì ra Thanh Thanh của chúng ta cũng có ngày trở nên xinh đẹp như vậy.
Bàn tiệc đã gần đầy đủ người.
Ngay lúc Thanh Thanh đi đến đã thu hút không ít ánh mắt.
Thường ngày