Hàn Ấu Nương lại áp vào ngực hắn, khẽ nói:
- Ấu Nương là nữ nhi,
không hiểu đại sự trong triều. Ta chỉ biết tướng công của mình là giỏi
nhất, tốt nhất, chồng của ta, trời của ta. Người làm việc gì ta cũng chỉ có ủng hộ người. Chỉ là nghĩ tới người bạn trước đây thường qua lại,
bây giờ lại thành ra đối lập, Ấu Nương có chút đau lòng.
Dương Lăng nhấc tay lên, vỗ lên bờ mông mềm mại của nàng, cười nói:
- Ấu Nương của ta cũng là tốt nhất đấy, thưởng gia pháp một cái!
- Đáng … ghét ….
Hai người lại đùa giỡn một hồi, Hàn Ấu Nương nói:
- Tướng công, trời sáng rồi, dậy thôi. Huệ Quốc công phủ hôm qua gửi tới thiệp mời. Mời chàng dự tiệc. Hôm nay có đi không?
- Không được.
Dương Lăng ngồi dậy. Hàn Ấu Nương lấy áo bào từ trên móc xuống, ngồi trên giường mặc áo cho hắn:
- Hôm nay … là Phò mã nhập cung nạp thái, vấn danh. Trên dưới trong hoàng cung đều đang bận. Văn Tâm không cần vào cung trị bệnh cho Thái hoàng
Thái hậu. Thái hậu bệnh rất nặng, cộng thêm tuổi tác đã già rồi mà sinh
ra các bệnh khác. Văn Tâm cũng không dám dùng thuốc, nàng ta tới thăm
một vị Hạnh lâm đồng đạo, hỏi một số vấn đề, ta phải đưa nàng ta đi một
chuyến.
- Ừ! Ta đưa con tới nhà ca ca, mong là thấy nhị ca làm
Đại tướng quân, đại tẩu vẫn luôn khích lệ đại ca làm một số việc lớn,
lập công lập nghiệp vợ con hưởng đặc quyền. Đại ca không muốn đi theo
con đường của chàng, tự làm một mình, muốn tới Liêu Đông tòng quân.
- Ừ, chuyện này Dương Nhất Thanh đại nhân đã nói với ta rồi. Đại ca không muốn dựa vào quan hệ của ta thăng quan. Ta cũng không ra mặt, dựa vào
bản lĩnh của đại ca, ca nhất định có thể nổi danh. Vốn tổng binh Liêu
Đông hiện dưới trướng ta, khi đi ta sẽ bảo y chiếu cố một chút. Đại ca
trung hậu, thật thà, chớ bị ức hiếp trong quân là được.
- Ừ!
Hàn Ấu Nương nhướn mày, cười quyến rũ.
Ảm Đông Thần tới cửa chính hoàng cung, bước chân bỗng thình thịch. Chức
quan nhỏ nội khố này của ông, ra vào hoàng cung quá nhiều, nhưng lại
chưa từng thấy dáng vể của cửa chính thế nào. Hôm nay không những nghênh ngang tới, ông còn là nhân vật chính.
Hạ kiệu, hàng chục người
mặc áo màu xanh mới đi phía sau khiêng lễ vật đủ loại. Tất cả đều được
thắt lơ đỏ. Lý Hổ cũng nơm nớp lo sợ chạy tới. Hai người đều mặc cẩm bào Nhã Hiên Ký mới mua, chỉ là vẻ mặt làm thế nào cũng không thể hiện được dáng vẻ của người cao quý.
Phía sau là con trai ông ta, Ảm công
tử Ảm Dạ sắp trở thành Phò mã của Vĩnh Phúc, cũng mặc áo mới, vẻ mặt yếu ớt, sắc mặt nhìn cũng đã khỏe mạnh, hồng hào lên nhiều. Trong kiệu uống thuốc trấn trụ bệnh tình. Y cũng run rẩy bước ra khỏi kiệu. May mà hai
bên Phò mã vốn còn có hai người hầu giúp đỡ, lúc này cũng vừa lúc tới
nơi.
Phụ thân và cậu là trưởng bối ở phía trước. Ảm Dạ ở phía
sau, đi tới phía trước Ngọ Môn. Dưới sự chỉ huy của Lễ bộ hành lễ tam
bái chín khấu đầu, vọng cung mà bái. Sau đó Ảm Đông Thần lấy bài văn đã
viết trước đó ra cao giọng đọc. Bài văn cũng không quá dài, nhưng phải
chờ ông lắp bắp đọc xong. Ảm Dạ quỳ phía sau bị gây sức ép khiến mồ hôi
vã ra lạnh cả người. Lễ bộ chưởng hôn quan quỳ nhận biểu văn, sau đó
nghi thức đứng lên. Ảm Dạ ngồi trở lại kiệu, xem như là đã thở gấp rồi.
Nghi thức đi tới cửa đông Tử Cấm Thành, xuống kiệu lại bái, lên kiệu tới
trong cửa đông. Xuống kiệu, lại bái. Sức ép này làm cho Ảm Dạ khuôn mặt
hồng hào như tô son trát phấn lại dần trắng bệch ra.
Lễ bộ chưởng hôn quan tiến lên phía trước nói với thái giám Mã Vĩnh Thành đón dâu ở cửa cung:
- Triều ân huống thất con trai Ảm Dạ của chưởng khố quan Hộ bộ nội khố Ảm Đông Thần. Ảm Dạ trước tiên tập lễ tổ tiên, để Phó sứ Hồng Lư Hộ bộ
Lương Khả Chấn cung thỉnh nạp tài.
Lương đại nhân quỳ dâng biểu văn, Mã Vĩnh Thành cũng quỳ xuống tiếp nhận, nắm lấy hai tay đi vào trong cung. Lễ vật của Ảm gia mang tới đều chuyển
vào trong cung giao cho tiểu thái giám, từng hòm từng hòm, dắt nai, ôm
uyên ương, chim nhạn kêu ríu rít phía sau.
Mã Vĩnh Thành đang
đỡ
Hoàng đế hồi biểu, dẫn theo một đoàn tiểu thái giám chạy trở về trong
cổng thành đông, tuyên đọc biểu văn một lượt. Trên dưới Ảm gia lại một
lần nữa quỳ xuống nghe biểu, sau đó Lương đại nhân lớn tiếng nói:
- Đứng lên, theo như bói thệ, sứ thần Lương Khả Chấn vấn danh.
Sau đó, lại là quỳ lạy nhau, giao biểu văn. Qua được nghi lễ này cũng đã
hơn một canh giờ, may mà không cần quỳ ở bên ngoài chờ, Ảm công tử có
thể quay về kiệu nghỉ ngơi, uống thuốc bất cứ lúc nào. Hàng trăm người
bên ngoài cửa cung chờ rất lâu, Mã Vĩnh Thành mới nghênh ngang đi ra,
đảo mắt một lượt, cao giọng nói:
- Có chế!
Chưởng hôn sứ Lương đại nhân liền dặn dò trên dưới Ảm gia xếp thành một hàng quỳ xuống. Mã Vĩnh Thành lớn tiếng tuyên bố:
- Con gái thứ hai Hoàng đế Hoằng Trị (Trưởng nữ chết yểu) Tú Ninh, phong
Công chúa Vĩnh Phúc, đã tới tuổi cập kê, có thể nghị bàn hôn sự.
Mọi người lại hành ba bái chín khấu, cung tạ thánh ân. Mã Vĩnh Thành mỉm cười đỡ Ảm Đông Thần lên nói:
- Ảm đại nhân, chúc mừng chúc mừng. Đương kim Hoàng thượng ở cung Càn
Thành thiết yến, mở tiệc chiêu đãi thông gia, mời hai vị trưởng giả cùng quý công tử vào cung.
Cùng Hoàng thượng ăn một bữa cơm, tim Ảm
Đông Thần như đập loạn xạ, hạnh phúc vang lên trong tai ù ù. Mã Vĩnh
Thành cười híp mắt nói:
- Lát nữa khi ăn uống, Hoàng thượng sẽ
ban thưởng hôn thư. Công chúa Vĩnh Phúc chính là người của Ảm gia ông
rồi. Ảm đại nhân, một bước lên trời, ha ha ha ….
Ảm Đông Thần lấy lại bình tĩnh, vui mừng nói:
- Cùng vui cùng vui, đa tạ công công!
Bốn bàn tay cùng đỡ lấy nhau, tay áo bồng bềnh, một chồng bạc trắng lại
được chuyển qua. Mã Vĩnh Thành bất động thanh sắc đón nhận, vỗ vỗ cánh
tay y, quay người nói:
- Hoàng Thượng thưởng yến, phụ tử Ảm thị, trưởng bối lĩnh chỉ vào cung!
Dưới sự dẫn dắt của y, phụ tử Ảm Thị và cậu Lý Hổ theo sau y đi vào hoàng
cung, trùng trùng ở cửa cung. Xe ngựa treo dải lụa đỏ cùng người nhà ở
lại ngoài cửa cung ….
Dương Lăng không ngờ vị Hạnh lâm cao thủ mà Cao Văn Tâm muốn đi thăm đó lại chính là Kim Châm Lưu, là vị danh y số
một ngày xưa mình đã dìu Ấu Nương đi đi chín thành để tìm, Lưu tiên sinh của Dã Cúc Trai.
Cao Văn Tâm xuống kiệu, tay áo màu xanh mơn
mởn, chiếc váy lụa màu trắng, một đôi hài da dê đầu kim phụng, thướt tha xinh đẹp. Dương Lăng khoác tay lên người nàng, nói nhỏ:
- Hóa ra nàng muốn lãnh giáo chính là vị Kim Châm Lưu này à. Kim Châm Lưu hình
như hai mắt nhận được vàng, y thuật cao minh phải không?
Cao Văn Tâm thấp giọng cười nói:
- Phu quân, Lưu tiên sinh xem bệnh cao hơn, nhưng y thuật vẫn cao minh.
Trong 13 khoa, ông ấy tinh thông chí ít là 5 khoa. Người học y đại bộ
phận sở trường một môn, những môn khác chỉ học lướt qua. Nhưng ai cũng
không dám tự xưng là chữa khỏi trăm bệnh. Dù bệnh gì cũng đều có thể
chữa trị từ trước đến nay không hề có ai. Bệnh này của Thái hoàng Thái
hậu là bệnh ho lao. Nhưng ho lao cũng có bốn năm loại. Hơn nữa, Thái
hoàng Thái hậu lại còn phát thêm những tạp bệnh khác, không dễ đoán
được. Lưu tiên sinh là người lành nghề, lãnh giáo một chút có lẽ cũng có ích.