Khương Thi thu dọn đồ đạc, xách túi chuẩn bị ra ngoài, thì nhận được tin nhắn của “công cụ dự bị”: “Tôi chuẩn bị ra ngoài.
”Cô cong môi, lập tức đáp ngay: “Tôi cũng chuẩn bị đi, ở chỗ ngã tư hôm qua chờ anh.
”Không đợi lâu, một chiếc Bentley màu đen đã dừng lại ở trước mặt cô.
Cô không lên xe luôn, tiến lên phía trước nhìn biển số xác nhận là cùng một chiếc xe của ngày hôm qua, sau đó ngẩng đầu nhìn người thanh niên ngồi trên ghế lái, vẻ mặt khó hiểu: “Anh… anh là tài xế của gia đình anh ấy?”Lục Kính nghiêng người mở cửa xe: “Lên.
”Giọng nói quen thuộc, cô khẽ mở miệng, lông mày nhăn lại, ánh mắt khó hiểu: “Bạn học Tiểu Lục?”Nhìn kỹ dáng người và nét mặt, quả nhiên có bóng dáng của Lục Kính.
Nhưng tóc dài hơn một chút, đeo kính đen to hơn một chút, so với Lục Kính, ngũ quan bình thường hơn rất nhiều.
Anh khẽ gật đầu: “Là tôi.
”Khương Thi ngồi vào ghế, thắt dây an toàn, nhưng lại không thể rời mắt khỏi khuôn mặt của anh.
Không phải vì đội tóc giả và đeo kính, rõ ràng nét mặt của anh đã được sửa đổi, khí chất cũng rất khác so với những lần gặp mặt trước.
Nếu nói anh có một làn da đẹp có thể khiến anh ấy nổi tiếng khi mới ra mắt, thì hôm nay anh cũng chỉ là một nam học sinh đẹp trai bình thường trong lớp.
“Anh trang điểm à?”“Ừ, theo tư liệu cô gửi tới hôm qua, hôm nay tôi đã trang điểm kiểu thế.
” Lục Kính nhìn thẳng, nhẹ giọng đáp.
Ngày hôm qua cô nghiêm túc và chân thành, anh đã rung động trong giây lát, nghĩ lại thì thấy mình đã thực sự hiểu lầm.
Sau khi nghe cô kể tỉ mỉ, trong một giây cảm thấy mình thật ngây thơ.
Cô ấy muốn nhập vai với anh, hoặc nhập vai từ góc nhìn của bạn trai.
Ra mắt nhiều năm, chưa bao giờ gặp phải một người hâm mộ nào khác lạ dám nói dám làm như cô ấy.
Anh thậm chí còn ngưỡng mộ sự dũng