Trong công viên giải trí có rất nhiều người, dù cho bây giờ chỉ là ngày bình thường thì dòng người vẫn hết sức dày đặc.Lục Kính cao lớn chân dài, đi được vài bước đã phát hiện xung quanh không còn ai.
Anh quay đầu lại tìm thì thấy Khương Thi đang bị đám người đẩy ra phía sau, vẻ mặt bất lực.Anh đi ngược lại dòng người, đưa tay về phía cô và hơi cong mắt: "Chị gái, giữ chặt tay em."Khương Thi nhón chân lên và cầm một cách khó khăn, hai người phải mất một lúc mới chen ra khỏi đám đông được.“Nhiều người quá.” Đứng trên quảng trường lát gạch đỏ, Khương Thi thở dài.Quảng trường lát gạch đỏ là điểm xuất phát của công viên giải trí.
Tại điểm xuất phát có 5 biển báo chỉ đường dẫn đến 5 khu vui chơi theo chủ đề, mỗi một khu sẽ có nhiều trò chơi để du khách vui chơi và trải nghiệm, nhưng tất cả đều phải xếp hàng."Xin lỗi, em vốn muốn để chị nghỉ ngơi thả lỏng một chút, nhưng không ngờ ở đây lại nhiều người đến vậy."Giọng điệu mềm mại phối với biểu cảm tủi thân, anh đúng là đã hoàn toàn nắm bắt được tinh túy của vai diễn chó con này rồi.Mới qua mấy ngày mà thôi, nói không chừng anh đúng là có thiên phú, chỉ là trước giờ chưa được khai phá ra.Mình cũng không thể thua được, cô khoác lấy cánh tay của anh đầy thân mật: "Ở bên Tiểu Lục, cho dù có ở đâu làm gì thì chị cũng rất vui vẻ.
Lâu lắm không đến công viên trò chơi rồi, chị thực sự rất mong đợi đấy."Tiểu Lục: "..."Hai người