"..." Tưởng tượng đến cảnh mình ngồi trên vòng quay ngựa gỗ, vòng tròn lắc lư lên xuống còn xung quanh có một đám người vây xem, cho dù người ta không nhận ra anh thì anh vẫn cảm thấy xấu hổ đến lạnh cả sống lưng: "Em muốn ngồi cái chén cà phê xoay tròn kia với chị, được không… vậy?”Nhìn theo hướng ngón tay của anh, hai người đang ngồi trên một chén cà phê xoay tròn, tuy rằng số người xếp hàng đông hơn nhưng quả thực lãng mạn hơn nhiều."Được."Họ đứng ở cuối hàng, cặp đôi trước mặt họ có tình cảm vô cùng tốt.Người khác thì cho dù là một đôi nhưng vẫn xếp hàng một trước một sau, còn bọn họ nắm tay đứng cạnh nhau, thỉnh thoảng cô gái lại ngẩng đầu lên ghé lại rồi nói một câu vào tai chàng trai.
Chàng trai nghe xong thì nở một nụ cười cưng chiều, nghiêng đầu hôn nhẹ lên má cô gái.Hai mắt Khương Thi nhìn thẳng, cô run lẩy bẩy chỉ về phía trước, không ngừng quay đầu nhìn Tiểu Lục.Thấy Tiểu Lục giả vờ như không nhìn thấy, cô dứt khoát xoay người, nắm lấy hai tay áo của anh rồi nhón chân lên, nhẹ giọng hỏi: "Còn...!còn có thể làm như vậy sao?"Anh còn chưa kịp nói thì cô đã thở dài yếu ớt: "Hâm mộ ghê.""..."Cô gái phía sau Lục Kính nhìn thấy cảnh này cũng quay đầu lại nói gì đó với bạn trai, khi bắt gặp ánh mắt của bạn trai thì không nhịn được hé miệng cười.Sau khi ngồi chén cà phê xoay tròn xong, cả hai tiếp tục chơi thêm mấy trò nữa.
Hầu hết các trò chơi trong khu vui chơi này đều là trò chơi dành cho các cặp đôi đến chơi với nhau, Khương Thi đã thu