"Hôm nay tôi không thể ngồi được rồi, vòng đu quay đã bị bao hết rồi.
Hình như chàng trai kia đang chuẩn bị tỏ tình.""Trời ơi, bao vòng đu quay khổng lồ thế này tốn bao nhiêu tiền vậy?""Không biết, tuổi chàng trai kia trông cũng không lớn lắm, chẳng lẽ là con cháu nhà giàu?""Sắp quay đến điểm cao nhất rồi, nếu cô gái đồng ý, vậy lát nữa sẽ hôn nhau đúng không nhỉ?"…Khương Thi đứng sau đám người, cố gắng nhón chân lên, nhưng xung quanh có quá nhiều người, phần lớn là con trai, chen chúc nhau tạo thành một bức tường người nên cô hoàn toàn không thể nhìn thấy.Eo cô đột nhiên bị bóp chặt, cô giật mình tưởng gặp phải tên biến thái nào, tay cô vô thức dùng sức, chuẩn bị đánh trả.Giây tiếp theo, chân cô nhẹ hẫng lên, người cô bị nhấc lên một cách dễ dàng, phía sau truyền đến giọng nói của Tiểu Lục: "Chị nhìn thấy chưa?"Cô ngẩng đầu lên, miễn cưỡng có thể nhìn thấy tình hình trước mặt.
Đoạn cao trào nhất đã kết thúc, vòng đu quay lên đến điểm cao nhất rồi lại từ từ đi xuống.
Khi dừng lại, chàng trai và cô gái nắm tay nhau bước ra, cô gái cầm trên tay một bó hoa hồng lớn.Cô gái kinh ngạc xấu hổ cúi đầu khi nhận ra mình bị rất nhiều quần chúng vây xem, chàng trai thì nắm chặt tay bạn gái, mặt cười tươi như hoa, xem ra đã đạt được điều mình mong muốn.Khương Thi lắc tay Tiểu Lục: "Bỏ tôi xuống đi."Lục Kính đặt cô xuống, rất tự nhiên nắm lấy tay cô: "Cẩn thận một chút, đám người sắp giải tán rồi."Khương Thi kéo anh ra ngoài: "Khu vui chơi này chơi cũng gần hết rồi, chúng ta đến khu cảm