Gió đêm hiu hiu thổi, chân trời ửng hồng, đèn đường phía xa xa tỏa ra vầng sáng màu vàng ấm áp, khiến người khác xa với cảnh vật.
Khương Thi nhắm mắt, lông mi khẽ rung, đôi bàn tay buông xuống nắm chặt vạt áo, cô hơi hồi hộp.
Đợi được một lúc, không thấy Tiểu Lục động đậy gì, cô cảm thấy như mình đang bị đùa giỡn, cô muốn mở mắt thì đột nhiên có một hơi thở ấm áp chạm vào môi cô.
Cô rùng mình mở mắt ra, đập vào mắt cô là hình ảnh phóng to của gương mặt của anh, khoảng cách giữa hai người bây giờ chỉ tầm 5 cm, có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.
Anh không nhìn vào mắt cô, đôi mi dài hơi khép lại, nhìn đôi môi hoa anh đào trước mặt.
Khương Thi khẽ cụp mắt xuống, ngón tay trắng nõn thon dài của Tiểu Lục chạm vào môi cô, anh lại cúi người xuống, cô đoán là anh lại muốn hôn cô.
Cơn tê dại truyền từ sống lưng đến đỉnh đầu, hai tay cô nắm chặt vạt áo, cố kìm nén sự run rẩy, cô mở to mắt, nhìn gương mặt Tiểu Lục đang tiến gần đến cô hơn.
Như cánh hoa anh đào mùa xuân đang rơi xuống, nhẹ nhàng chạm vào đầu ngón tay đang đặt trên môi cô.
Môi vừa chạm vào đã buông ra, anh chậm rãi đứng dậy.
Khương Thi chăm chú nhìn vào mắt anh, dưới hàng lông mi dài như rẻ quạt, đôi mắt màu hổ phách của cô trở nên sâu thẳm, tựa như mật mới cắt, ánh lên vẻ quyến rũ mê người.
Cô đưa tay kéo cổ tay của anh kéo lại, rồi nhanh như chớp, cô như một con gà hôn "chụt" một cái lên môi anh.
Trong lúc anh còn đang ngơ ngác, cô lại hôn "chụt" thêm một cái