– Phải không? Là ai một mình đi vệ sinh, còn đóng cửa, thiếu chút nữa bị khóa ở bên trong không ra được? May mắn có chìa khóa, nếu không, con phải ngồi trong nhà vệ sinh bay về đây.
Cô gái được gọi là mẹ đỡ đầu cười nói.
Cô nhóc lập tức cười ha ha hơi ngượng ngùng sau đó nhanh chóng nói qua chuyện khác
– Mẹ đỡ đầu, con và anh muốn ăn bữa tiệc lớn, mẹ cũng đồng ý, mẹ mời bọn con ăn có được hay không?
– Hai con đều là những tên cướp nhỏ, lát nữa mẹ sẽ mời bữa tiệc lớn, may mắn mẹ mang đủ tiền, nhanh đi thôi.
Cô gái tóc ngắn cười, nhìn cô gái nhỏ xinh đẹp nói
– Lạc Lạc, đã 5 năm rồi.
Lần này rốt cuộc đã trở lại.
– Mình phải trở về tế bái mẹ mình.
Tô Lạc Lạc thở dài một hơi, sự quan trọng của mẹ trong lòng cô chưa bao giờ giảm bớt, 5 năm không trở lại gặp bà, rất bất hiếu.
– Định khi nào đi?
– Bọn trẻ con muốn về nước thăm quan nhiều, một tuần sau mới đi!
– Mới một tuần, quá ít.
Ít nhất ở một tháng, tớ bao mọi người ăn ở.
Hạ Tần hứa.
Tô Lạc Lạc không muốn ở lại thành phố này.
Nơi này cô đã rất chán ghét.
Mặc dù cô còn có một người cha có quan hệ huyết thống cô cũng không muốn gặp ông ấy.
Ăn bữa tiệc lớn xong, hai đứa trẻ mệt mỏi, trực tiếp về phòng trọ của Hạ Tần nghỉ ngơi.
Hai đứa trẻ con đi ngủ, hai người bạn thân có thể vui vẻ trò chuyện.
– Hiện giờ ba cậu còn chưa biết cậu có hai đứa con phải không?
Hạ Tần tò mò hỏi.
– Đương nhiên tớ không thể để bọn họ biết, cũng sẽ không làm cho bọn họ biết.
Đời này, tớ cũng không muốn đi lại gì với nhà đó.
Giọng Tô Lạc Lạc quyết liệt và kiên định.
– Cũng đúng, hiện giờ cậu có công việc ổn định, có khả năng chăm sóc hai đứa trẻ, tự cấp tự túc cũng không cần bọn họ.
Nói xong Hạ Tần nhỏ giọng nói vào tai cô:
– Hai đứa trẻ con còn chưa biết cha chúng là ai?
Lập tức Tô Lạc Lạc sắc mặt căng thẳng, cô