Chỉ là bữa tiệc sinh nhật nhỏ, bày hoa tươi, sâm panh, rượu vang, còn bày ly rượu dáng rất đẹp, tất cả đều là ly rượu chút nữa Lâm Thiển Hạ cần rót.
Ngoài ra, bên cạnh còn có một chiếc bánh ngọt hai tầng lớn.
“Chị Thiển Hạ, sinh nhật vui vẻ.” Có diễn viên chúc mừng cô.
“Cảm ơn.” Lâm Thiển Hạ mỉm cười đáp lại.
Lúc này, một chiếc Bently màu đen dừng lại ở cửa đoàn làm phim.
Một tay Quyền Quân Lâm ôm bó hoa, còn tay kia xách một chiếc túi nhỏ tinh xảo.
“Chủ tịch Quyền, anh tới rồi, mời vào trong.” Đạo diễn Trương phái trợ lý đắc lực ra đón anh, chào hỏi rồi mời anh đi về phía phòng tiệc.
Quyền Quân Lâm gật đầu, bước chân đi theo: “Trong phòng tiệc chuẩn bị xong rồi sao?”
“Tất cả đã chuẩn bị xong, chỉ chờ anh vào bắt đầu.”
Lâm Thiển Hạ vốn không biết anh sẽ đến.
Cô thấy có người bước vào từ cửa, không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn, nhìn một cái, cô giật mình đứng lên đón người đàn ông này: “Sao anh lại tới?”
“Anh không nên tới lúc này sao?” Quyền Quân Lâm cười hỏi cô.
“Nhưng mà…” Lâm Thiển Hạ định nói, anh bận rộn như vậy, không cần bớt chút thời gian tới đây.
“Chủ tịch Quyền, anh tới rồi, mau ngồi đây.
Anh tới tham gia bữa tiệc hôm nay, Thiển Hạ nhất định rất vui, phải không Thiển Hạ?” Đạo diễn Trương vội vàng bước qua chào hỏi.
Lâm Thiển Hạ không thể làm gì khác, đành mím môi cười: “Đúng vậy.
Tôi rất vinh dự.”
“Chủ tịch Quyền, ngồi đây, ngồi đây.” Đạo diễn Trương mời anh ngồi xuống cạnh Lâm Thiển Hạ.
Quyền Quân Lâm đưa bó hoa hồng đỏ cho cô: “Thiển Hạ, tặng cho em, sinh nhật vui vẻ.”
Nói xong, anh đưa chiếc túi mang theo đưa cho cô: “Đây là một món quà nhỏ, em cũng nhận lấy.”
“Em nhận hoa là được, không thể nhận thêm quà.” Lâm Thiển Hạ biết quà mà người đàn ông này tặng thì không thể là món đồ bình thường, cô không dám nhận.
“Hoa chỉ là quà ra mắt thôi, đây mới chính thức là quà tặng sinh nhật em.”
Lâm Thiển Hạ nhìn qua là thấy món quà giá trị không nhỏ, cô do dự không muốn nhận.
Quyền Quân Lâm đưa quà cho trợ lý Tiểu Nguyệt cạnh cô: “Giữ kỹ cho cô ấy.”
Tiểu Nguyệt mỉm cười, đưa tay nhận lấy: “Vâng, tôi nhất định sẽ giữ thật kỹ.”
“Tiểu Nguyệt, chị không muốn nhận.” Lâm Thiển Hạ nói nhỏ.
Tiểu Nguyệt lập tức cười nói: “Chị Thiển Hạ, hôm nay là sinh nhật chị đấy! Nhận quà là đúng mà.”
Lâm Thiển Hạ hơi bất mãn mỉm cười nhìn lại.
Hôm nay đúng là sinh nhật cô, nếu cứ từ chối nhận quà thì chẳng khác gì không cho người ta mặt mũi.
“Cảm ơn anh.” Lâm Thiển Hạ không thể làm gì khác đành nhận quà trước.
“Thiển Hạ, đừng ngẩn người thế.
Mau ra uống rượu vang với chủ tịch Quyền đi.” Đạo diễn giục cô.
Lâm Thiển Hạ lập tức mỉm cười: “Được.”
Cô vừa đứng dậy, Quyền Quân Lâm cũng đứng lên theo, cùng cô đến chỗ ly sâm panh.
Lâm Thiển Hạ nhận lấy chai sâm panh, định mở mà chai rượu quá nặng, cô đỡ có hơi chật vật.
Lúc này, một bàn tay dịu dàng đặt lên bàn tay cô, muốn giúp cô đỡ chai rượu.
Lâm Thiển Hạ ngẩng đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, mà anh cũng đang dịu dàng nhìn cô.
Cô không nhịn được đỏ mặt, dù không thoa phấn nhưng dưới ánh đèn vẫn xinh đẹp quyến rũ.
Bên cạnh có video quay lại, Lâm Thiển Hạ rót rượu xong, tất cả mọi người cùng nâng ly chúc mừng.
“Thiển Hạ, vào ngày đặc biệt hôm nay, chúng tôi chúc cô sinh nhật vui vẻ, vui vẻ trải qua mỗi ngày, sự nghiệp ngày càng phát triển, trở thành một siêu sao.” Đạo diễn lớn tiếng nói.
“Cạn ly.”
Lúc tất cả mọi người cạn ly, ly của Lâm Thiển Hạ và Quyền Quân Lâm cũng chạm vào nhau.
Dưới ánh đèn, tâm trí Lâm Thiển Hạ vô cùng phấn khích vui sướng, mà khi ánh mắt cô va chạm với ánh mắt sâu thẳm của người đàn ông, có thể cảm nhận được tình cảm dịu dàng của anh, còn có phần tình yêu không che giấu.
Trong lòng Lâm Thiển Hạ có chút rối loạn, nhưng không thể