Trong nháy mắt thứ bảy đã đến rồi, những người lớn trong nhà họ Quyền đều mong chờ buổi gặp mặt ba mẹ hai nhà để bàn bạc một chút và chuẩn bị thật cẩn thận cho hôn lễ.
Bữa cơm trưa phải được đặt trước, bây giờ Lâm Thiển Hạ sống trong căn biệt thự của Quyền Quân Lâm, cô nhóc cũng đi theo bọn họ.
Ánh nắng ban mai đặc biệt dịu dàng rải trên giường lớn màu xám.
Cô nhóc vẫn còn đang tham ngủ, cánh tay mũm mĩm trắng trẻo cho một ngón tay cái vào trong chiếc miệng nhỏ hồng hào mềm mại, cơ thể nhỏ bé nằm sấp mà ngủ trông rất say giấc.
Nhưng hai người ngủ ở bên cạnh cô nhóc đã thức dậy rồi.
Chỉ có điều, động tác của hai người đều cực kỳ nhẹ nhàng, không hề đánh thức cô nhóc đang nằm ở trên giường.
Quyền Quân Lâm đã mặc quần áo chỉnh tề, anh mặc một bộ âu phục tối màu phong độ, gương mặt tuấn tú trưởng thành toát ra khí chất của một doanh nhân xuất chúng.
Lâm Thiển Hạ đang ngồi ở trước bàn trang điểm, cô trang điểm nhẹ.
Quyền Quân Lâm ôm lấy cô từ phía sau, rồi hôn lên tóc cô một chút.
Anh quan sát người phụ nữ trang điểm nhẹ nhàng nhưng vô cùng xinh đẹp ở trong gương, cô chính là công chúa xinh đẹp nhất trong lòng anh.
“Anh có muốn gọi con gái thức dậy ăn sáng hay không?” Lâm Thiển Hạ ngẩng đầu hỏi.
“Được! Anh đi gọi con bé.”
Quyền Quân Lâm nói xong, anh cất bước đến trước giường, cúi người xuống rồi hôn nhẹ lên cái đầu nhỏ của cô nhóc: “Nhan Nhan, con dậy đi.”
Cô nhóc lập tức trở người, cho dù có tỉnh lại thì cô bé cũng muốn nằm ở trên giường.
Quyền Quân Lâm lập tức nắm chặt một cánh tay nhỏ của cô bé, không ngừng hôn: “Bé cưng, con dậy đi.
Chúng ta đi ăn sáng.”
Cuối cùng, cô nhóc không muốn rời khỏi giường bị ba kiên nhẫn và trêu chọc khiến cho khuôn mặt nhỏ đang vùi trong chăn lại phát ra tiếng cười khúc khích.
Lâm Thiển Hạ đang ngồi ở trước bàn trang điểm không khỏi mỉm cười nhìn sang, cô cũng đứng dậy rồi cầm một chiếc váy nhỏ xinh xắn: “Nhan Nhan, chúng ta đi thay quần áo đi.”
Cô nhóc trông thấy chiếc váy xinh đẹp thì lập tức ngồi dậy ngay, cô bé nhào về phía cô ấy: “Mẹ, con muốn mặc váy.”
“Được rồi! Hôm nay, mẹ sẽ cho con mặc một chiếc váy nhỏ xinh xắn và đeo một chiếc túi nhỏ xinh xắn.”
Cô nhóc cũng rất thích chưng diện cho nên vui vẻ ôm lấy cổ cô: “Nhan Nhan rất thích.”
Quyền Quân Lâm ngồi lại đây, ôm lấy cả hai mẹ con vào lòng.
Cô nhóc lập tức tiếp tục cười khúc khích, Lâm Thiển Hạ dựa lưng vào lồng ngực rắn chắc của anh khiến cô cũng cảm thấy vô cùng an tâm.
“Có phải giờ hẹn là mười một giờ trưa đúng không? Vậy chúng ta hãy đến đó sớm một chút, em lo lắng là ba em sẽ đến sớm.”
“Được rồi! Sau khi ăn sáng xong, chúng ta sẽ đi dạo một vòng xung quanh.
Đến mười một giờ, chúng ta sẽ đến phòng đã đặt trước.” Quyền Quân Lâm gật đầu.
Nhà họ Lâm.
Sáng hôm nay, Lâm Bằng cũng đã chọn lựa cho mình một bộ âu phục không tệ.
Ông ấy chỉnh lại trang phục ở trước gương.
Ngày hôm nay đối với ông ấy mà nói, đây là một ngày quan trọng hiếm có trong những năm qua.
Có thể trông thấy một đứa con gái khác gả đi khiến tâm trạng của ông ấy vô cùng vui vẻ.
Thiệu Thu ở bên cạnh trông thấy chồng mình ăn mặc lịch sự như thế, bà ta không khỏi hỏi: “Anh Bằng, anh thực sự không thể dắt em và Mộng Di đi cùng sao? Chúng em thực sự cũng rất muốn đến đó.”
“Hai người từ bỏ ý định đó đi! Thiển Hạ không đồng ý cho hai người đến đó.” Lâm Bằng khuyên một câu.
“Nhưng em là vợ của anh, cũng là mẹ kế của con bé! Mộng Di vẫn là em gái của nó! Chúng ta lại có quan hệ huyết thống! Vì sao chúng ta không thể cùng đi đến đó chứ?” Thiệu Thu vẫn tranh thủ tìm lý do.
Dù sao bà ta cũng muốn tới đó để nhìn xem gia tộc lớn nhà họ Quyền này là như thế nào, quan sát một ít chuyện đời cũng tốt.
“Hai người vẫn nên chờ ở trong nhà đi! Chờ anh quay về.” Lâm Bằng vẫn không đồng ý, ông ấy nhìn đồng hồ: “Sắp đến giờ rồi, anh đi trước! Hai người có thể đi ra ngoài ăn cơm trưa.”
Lâm Bằng vừa đi, Lâm Mộng Di liền bước từ trong phòng ra.
Giờ phút này, cô ta đã mặc quần áo vào từ trước.
Trải qua những ngày không thoải mái này, hôm nay cô ta lại vô cùng hưng phấn.
“Mẹ, ba đi rồi.
Mẹ mau thay quần áo đi rồi chúng ta cũng tới đó.” Lâm Mộng Di nói với mẹ mình.
Thiệu Thu cũng vội vàng ngồi xuống bàn trang điểm, bà ta lập tức bắt đầu trang điểm.
Mặc dù bà ta cũng đã làm tốt công tác bảo dưỡng làn da, nhưng mỗi ngày bà ta