Tiêu Mộ Vũ nghe xong cúi đầu nhìn Thẩm Thanh Thu, "Chị muốn rút thăm trước không?"
Thẩm Thanh Thu vẫn là mảnh mai thật sự, "Chị rất chóng mặt, không muốn rút."
Tiêu Mộ Vũ chân thật cảm nhận được Thẩm Thanh Thu vẫn ở bên chính mình, nỗi ám ảnh sau khi nghe những lời Mai Thiên Thiên nói cuối cùng bình phục xuống.
Nàng nhìn người yêu mảnh mai yếu đuối trong ngực mình, cười đến mi mắt cong cong: "Được, đều nghe theo chị.
Vậy mọi người rút trước đi, lần này có hai cơ hội rút thăm đoàn đội, Trần Giai Kiệt anh rút một lần, còn lại giao cho Thanh Thu."
Trong tay Thẩm Thanh Thu không có thẻ bài gì tốt để phòng thân, nàng đã giao Thuần Quân Kiếm cho Tiêu Mộ Vũ, cho nên cần bổ sung một cái.
Tả Điềm Điềm tự nhiên sẽ không ý kiến, các nàng thuộc về một đội, vô luận đồ vật nằm trong tay ai đều sẽ dùng chung, thay đổi người rút thăm chỉ là để thử vận may.
Nhưng bọn họ luôn cảm giác hệ thống cố tình chơi xỏ mình, hiện tại rút thăm đều ra mấy thứ kỳ kỳ quái quái.
"Không thành vấn đề, hai lần đều giao cho phó đội, ở hầm ngục này chị ấy đã chịu nhiều khổ cực, nên an ủi thật tốt." Tô Cẩn cùng Tả Điềm Điềm đại khái là nương theo uy danh Tiêu Mộ Vũ, dù sao ở trước mặt đội trưởng, phó đội một chút đều không dọa người, vì thế các nàng mới dám mở miệng trêu chọc.
Thẩm Thanh Thu nghe xong thấp giọng hừ một tiếng, phó bản này khiến cho hình tượng của nàng thay đổi đến long trời lở đất, bây giờ hai người Tô Cẩn đều không sợ nàng.
Tiêu Mộ Vũ tự nhiên hiểu được Thẩm Thanh Thu không hài lòng, nàng ngẩng đầu nhìn Tô Cẩn, khẽ cười nói: "Chị ấy sắp phát giận, các cô cẩn thận đấy, rời phó bản không ai trong chúng ta là đối thủ của chị ấy."
Thẩm Thanh Thu duỗi ngón tay chọc chọc vào lòng bàn tay Tiêu Mộ Vũ, biểu đạt nàng bất mãn.
Đây là vì thỏa mãn Tiêu Mộ Vũ, nàng rời phó bản lúc này còn muốn trang nhu nhược, nhưng không cho phép người khác trêu chọc nàng.
Tiêu Mộ Vũ nới lỏng bàn tay, lại lần nữa nắm chặt.
Loại thân mật giữa nơi công cộng này đã vượt qua trình độ hằng ngày, bởi vậy nàng thực khắc chế ánh mắt cùng biểu tình của mình, nghiêm túc nhìn mấy người Trần Giai Kiệt, phảng phất nàng chỉ đơn thuần đỡ Thẩm Thanh Thu bị choáng váng đầu.
Nàng nhìn hướng bên phải một chút, màn hình lớn vẫn còn treo ở nơi đó, mặt trên biểu hiện có 87 đội ngũ.
Màu trắng đã biến mất, xem ra tất cả đội ngũ đều vào phó bản, nhưng màu sắc đã chuyển xám hơn phân nửa, chỉ còn gần 30 đội màu đỏ.
Về phần màu xanh lục biểu hiện thông quan, chỉ có duy nhất đội các nàng với điểm số SSS nổi bật.
Nhưng Tiêu Mộ Vũ phát hiện, có một đội ngũ đang thông quan, đội trưởng họ Kỳ làm nàng không khỏi nhớ tới Kỳ Hồng Nguyệt.
Nhưng đối phương cũng không phải người quan trọng gì, Tiêu Mộ Vũ liền không nhiều chú ý, chỉ tập trung vào rút thăm trúng thưởng.
Trần Giai Kiệt hít sâu một hơi, tiến lên thực hiện phần rút thăm của chính mình.
Từ phó bản cấp S, việc rút thăm liền trở nên khác biệt, thẻ bài được thiết kế rất tinh xảo, mặt sau được chạm nổi hoa cát cánh màu bạc, điều này làm cho Tiêu Mộ Vũ có chút để ý.
Nàng luôn cảm thấy hoa cát cánh này mang ý nghĩa đặc thù, mỗi lần nàng nhìn nó đều cảm thấy ngực run lên, rất kỳ quái.
Tiêu Mộ Vũ liếc nhìn trọng tài Sĩ đứng sau bàn rút thăm, hắn vẫn mặc áo bành tô đen, dáng người thẳng tắp.
Biết nàng nhìn mình, Sĩ cũng nâng mắt nhìn đáp lại nàng, ngắn ngủi giao hội nhưng lại khiến Tiêu Mộ Vũ cảm thấy khác thường.
Mấy trọng tài trước đây vô luận tươi sống cỡ nào, lời nói hành động đều mang theo cảm giác máy móc, tuyệt đối sẽ không thoát ly vai diễn mà quan sát ngược lại người chơi.
Vị trọng tài Sĩ này, rất giống nhân loại.
Trần Giai Kiệt thực mau rút xong rồi, hắn nhìn thẻ bài, hứng thú hừng hực nói: "Cấp S, là một chiếc kèn xô na."
Thẩm Thanh Thu vốn đang nép vào vòng tay Tiêu Mộ Vũ chợt ngẩng đầu, hiển nhiên có chút tò mò.
Đạo cụ rút được sẽ liên quan đến cốt truyện phó bản các nàng vừa trải qua, hoặc là cho phó bản tiếp theo, dù biết rõ điều này, nhưng rút được chiếc kèn xô na khủng bố thuộc về hầm ngục《 Hỉ 》vẫn thực hấp dẫn người.
Kèn xô na, độ hiếm cấp S, xác suất cực thấp rơi xuống tại phó bản cổ đại.
Mô tả vật phẩm: Khi kèn xô na vang lên, không phải thăng thiên chính là bái đường, kèn xô na cấp S thổi đến tận cùng nhân gian vui buồn tan hợp.
Quần thể địch quân nghe thấy liền vội về chịu tang, thê thê thảm thảm, đánh mất ý chí chiến đấu, lực công kích giảm 10%, mà bên ta không khí chính là bái đường, xuân phong đắc ý, lực công kích gia tăng 10%.
Thời gian liên tục năm phút, làm lạnh 24 giờ.
Vật này khá thú vị, chính là đạo cụ khống chế quần thể.
Tiếp theo là Tô Cẩn, thẻ bài tấn công trong tay cô cũng không nhiều lắm, có thể sử dụng đại khái chỉ có Còi xương cùng Viện trợ bên ngoài.
Cô cũng hy vọng bản thân mình càng thêm chủ động dưới sự trợ giúp của đạo cụ.
Tô Cẩn điểm một cái, lần này cô cũng đạt được thẻ bài cấp S, mặt trên vẽ một người giấy, bên cạnh viết Bạch Hà lang quân.
Tô Cẩn vừa nhìn liền cảm thấy có chút sợ hãi, rốt cuộc Bạch Hà lang quân để lại ám ảnh cho cô quá nặng, dù là thẻ bài cũng khiến cô có chút không thoải mái.
"Tiêu đội, là Bạch Hà lang quân."
Tiêu Mộ Vũ sửng sốt tiếp nhận thẻ bài, quan sát một chút.
Tuy đồ vật trong phó bản này đều rất lợi hại, nhưng đôi khi vẫn ẩn chứa nguy cơ.
Bạch Hà lang quân, độ hiếm cấp S, xác suất cực thấp rơi xuống tại phó bản cổ đại.
"Người nắm giữ đọc tên Bạch Hà lang quân, liền có thể triệu hoán Bạch Hà lang quân Đổng Trọng Hiên.
Đêm tân hôn đau mất thê tử, Bạch Hà lang quân chấp niệm sâu đậm, sau khi triệu hoán hắn sẽ tận hết sức lực nghênh thú tân nương, toàn bộ nữ nhân bên phe địch đều trở thành mục tiêu của hắn, bị hắn mang về làm áp trại phu nhân.
Thời gian liên tục 30 phút, nếu sau 30 phút không đuổi kịp, Bạch Hà lang quân theo gió mà về, hơn nữa trong vòng 3 ngày không hề ra tới.
Số lần sử dụng hạn chế, 8 lần."
Tiêu Mộ Vũ đọc phần mô tả xong, nhịn không được nở nụ cười, "Rất hữu dụng, nhưng phe địch có nữ nhân mới được."
"Cổ hủ, nam nhân không được sao?" Thẩm Thanh Thu thăm dò liếc mắt một cái, phun tào nói.
Tô Cẩn, Tả Điềm Điềm cùng Trần Giai Kiệt: "......" Phó đội, cô thật sự là người sói.
Vận may của mọi người cũng không tiếp tục kéo dài, Tả Điềm Điềm rút phải thẻ bài cấp B, trên vẽ một cái đầu người máu chảy đầm đìa, khiến Tả Điềm Điềm kinh hô một tiếng.
Cô bị phó bản này gây ám ảnh vụ đầu người, nhất là cảnh tượng tám cô gái bị chặt bỏ đầu luôn quanh quẩn làm cô ăn ngủ không yên, hiện