Thẩm Thanh Thu nhịn cười, nhìn Tiêu Mộ Vũ có chút ghét bỏ đá số quần áo kia tới, sau đó nhanh chóng gọi bảo nhóm Tô Cẩn lùi đi.
Đám xác rữa kia không có quần áo, nhất thời đều ngớ ra, đứng nguyên tại chỗ quay sang nhìn nhau, sau đó phẫn nộ nhào về phía Tiêu Mộ Vũ.
Khoảng cách 50 mét, bước chân của chúng khó khăn.
Tuy cái cây kia khiến chúng có thể tiếp tục hoạt động, duy trì trạng thái giống như thây ma xác sống, nhưng cũng trói buộc phạm vi hoạt động của chúng.
Tiêu Mộ Vũ quay đầu nhìn đám xác rữa kia, vô thức nhíu mày, tại sao lại có cảm giác đám xác rữa này yếu ớt hơn tưởng tượng của bản thân rất nhiều? Tuy có thẻ đạo cụ trợ giúp, nhưng một mình Tiêu Mộ Vũ ra ngoài chiến đấu với mười mấy xác rữa kia, nhìn có vẻ nguy hiểm nhưng thực sự không gặp phải bất kì nguy hiểm nào, ngay cả lấy đồ trên chiếc cây kia cũng dễ dàng quá mức.
"Lấy được thứ gì rồi?" Thẩm Thanh Thu vẫn luôn quan sát Tiêu Mộ Vũ, đương nhiên phát hiện khi Tiêu Mộ Vũ tới gần cây đã làm tư thế đưa tay lấy đồ, thấy Tiêu Mộ Vũ có chút khác lạ, liền lên tiếng hỏi.
Tiêu Mộ Vũ nhìn đám xác rữa kia nối tiếp nhau quay về lòng đất, đè lại nghi hoặc trong lòng, quay người xòe tay ra với Thẩm Thanh Thu.
Trong lòng bàn tay ngọc ngà của Tiêu Mộ Vũ là một tấm thẻ gỗ nhỏ, bên trên thẻ gỗ có một sợi dây đỏ đã đổi màu, trước đó tấm gỗ này được sợi dây đỏ buộc trên cây.
Lớp sơn trên tấm thẻ gỗ đã sớm tróc ra, hơn nữa mấy chữ Tiểu Khải bé tí khắc bên trên, nét chữ loang lổ, có chút mơ hồ.
Tiêu Mộ Vũ và Thẩm Thanh Thu tỉ mỉ phân biệt, rất lâu sau Tiêu Mộ Vũ ngẩng đầu nhìn bốn người còn lại, trầm giọng nói: "Là xuân vượng."
"Xuân vượng? Cái này có nghĩa gì?" Thẩm Thanh Thu nhíu mày, nhất thời chưa phản ứng kịp.
Tiêu Mộ Vũ không trả lời, mà ngẩn người ánh mắt trống rỗng, rơi vào trong tư duy của bản thân.
Tô Cẩn đưa tay ra nhận lấy thẻ gỗ, cẩn thận quan sát một lượt, chỉ có hai chữ, "Xuân Vượng."
Trần Khải Kiệt có chút hoang mang, anh nhìn ra cây cỏ xanh tươi trên mặt đất bên ngoài, còn có cái cây lá xanh tán rộng kia, lẩm nhẩm: "Là chỉ lúc này là mùa xuân chăng, xuân vượng, là muốn nói mùa xuân thịnh vượng sao?"
Tiêu Mộ Vũ không lên tiếng, cô lại nhớ tới câu nói Ngô Đống lưu lại cho bản thân trước khi tới nơi này, "Xuân sinh hạ mọc thu gặt đông trữ", đây vốn chỉ về quá trình phát triển của sự vật tương ứng với bốn mùa xuân hạ thu đông, mùa xuân manh nha, mùa hạ sinh trưởng, mùa thu thu hoạch, mùa đông tích trữ.
Kí ức về việc tham gia thiết kế phó bản Thiên Võng trong quá khứ không ngừng cuộn trào trong đầu Tiêu Mộ Vũ, khi đó cô lựa chọn nguyên tố ngũ hành này thực ra là vì có chút nguyên nhân.
Nhắc tới chuyện này, cũng có chút liên quan tới Thẩm Thanh Thu.
Khi đó trong tổ đội phụ trách thiết kế phó bản của một đàn em không biết tại sao lại đam mê bói toán.
Thường ngày đàn em hay đọc tất cả các loại sách báo bói toán, hôm đó Tiêu Mộ Vũ đi qua bàn làm việc của đàn em, vừa hay liếc một cái, nhìn thấy đàn em đang đọc Ngũ hành luận trong bói mệnh, bên trong nhắc tới "Vượng, tương, hưu, tù, tử" (thịnh vượng, tương trợ, ngừng nghỉ, giam cầm, tử vong) trong bói mệnh ngũ hành.
Khi đó Tiêu Mộ Vũ và Thẩm Thanh Thu gặp nhau trên đường, trong cuộc nói chuyện của hai người, Thẩm Thanh Thu lại không đứng đắn tán tỉnh Tiêu Mộ Vũ, nói gần đây bản thân gặp được một cao nhân bói mệnh, thuận tiện giúp Tiêu Mộ Vũ bói một quẻ.
Hiện tại Tiêu Mộ Vũ vẫn nhớ rõ lời của Thẩm Thanh Thu, "Ông ấy bói cho tôi một quẻ, nói mệnh tôi thuộc mộc, còn em thuộc hỏa, mà mộc sinh hỏa, cho nên nói tôi tương em.
Em biết tương này có ý nghĩa gì không?"
Khi đó Tiêu Mộ Vũ nhìn Thẩm Thanh Thu, thực ra trong lòng buồn cười, chỉ là lúc đó tính cách của bản thân có chút khiến người ta ghét bỏ, mà với kiểu tiếp xúc quanh năm của hai người, cũng khiến Tiêu Mộ Vũ không thể thật sự biểu đạt suy nghĩ chân thực của bản thân với Thẩm Thanh Thu.
Kết quả cuối cùng, lại là giải tán trong bực bội.
Cho nên khi nhìn thấy "tương" bên trên, Tiêu Mộ Vũ lập tức dừng lại.
Trước giờ Tiêu Mộ Vũ luôn nghiêm túc chăm chỉ với công việc, điều này tất cả mọi người trong sở nghiên cứu khu 3 đều nhận thức sâu sắc.
Khi đó đàn em bị dọa tới nỗi sắc mặt trắng bệch, ấp a ấp úng không dám lên tiếng, mà Tiêu Mộ Vũ chỉ hỏi một câu, "Tương có nghĩa là gì?"
"Thanh Thu, chị biết tương có nghĩa gì không?" Tiêu Mộ Vũ nhớ tới đây đột nhiên hỏi Thẩm Thanh Thu một câu.
Thẩm Thanh Thu ngớ ra, có chút hoang mang nói: "Tương gì cơ?"
Tiêu Mộ Vũ thấy có vẻ như Thẩm Thanh Thu không nhớ khoảng thời gian ấy, trong lòng có chút đau nhói, cô thật sự không rõ tại sao khi đó Thẩm Thanh Thu lại thích mình.
Đè lại xót xa cuộn trào, Tiêu Mộ Vũ khẽ cười nói: "Tương trong chị tương em."
Lúc này Thẩm Thanh Thu lại ngẩn ra, kí ức quá khứ quá hỗn loạn, ảo ảnh thực tại đan xen lấy nhau, Thẩm Thanh Thu cảm thấy bản thân đã không phân biệt được rất nhiều chuyện.
Có một vài kí ức xa xôi cũng bị những chuyện khắc cốt ghi tâm kia chôn vùi, cho nên khi Tiêu Mộ Vũ nhắc tới tương, cô ấy thực sự không nhớ, nhưng khi Tiêu Mộ Vũ nói "chị tương em", một khúc nhạc dạo bị vùi lấp trong lớp bụi dày lập tức hiện lên.
"Chị thuộc mộc, em thuộc hỏa, cho nên chị tương em."
Cổ họng Thẩm Thanh Thu gần như bị nghẹn lại, rất lâu sau nói không thành lời, vành mắt xót xa vô cùng.
Cô ấy quay đầu đi đè lại cảm xúc đột nhiên tràn tới, mới tiếp tục cười nói: "Có nghĩa là bổ trợ."
Tiêu Mộ Vũ nhìn vào mắt Thẩm Thanh Thu, gật đầu, "Em biết rồi."
Thẩm Thanh Thu có chút ngạc nhiên, Tiêu Mộ Vũ nắm lấy tay cô ấy, cười một cái, sau đó nói với nhóm Trần Khải Kiệt: "Rất không trùng hợp, tôi biết cái này.
Xuân vượng, Trần Khải Kiệt giải thích không sai, nhưng không phải tất cả thuộc tính đều có xuân vượng.
Ngũ hành tương ứng với bốn mùa, mỗi một mùa đều có vượng, tương, hưu, tù, tử của bản thân.
Đồng thời mỗi một thuộc tính đều có vượng, tương, hưu, tù, tử của bản thân.
Đương sinh giả vượng, sở sinh giả tương, sinh ngã giả hưu, khắc ngã giả tù, ngã khắc giả tử.
Ý nghĩa chính là thuộc tính nhất trí thì là vượng, nếu là tôi sinh thì là tương, mà sinh tôi thì là hưu, khắc tôi thì sẽ bị giam cầm, tôi khắc thì sẽ chết."
Tiêu Mộ Vũ nói xong cầm kiếm vẽ một bảng biểu, cột đầu tiên là mộc hỏa thổ kim thủy, hàng đầu tiên là xuân hạ thu đông và tứ quý.
Lần lượt điền "vượng, tương, hưu, tù, tử" lên trên dựa theo ngũ hành tương sinh tương khắc.
"Nó vốn chỉ ảnh hưởng của mùa màng với ngũ hành, mùa xuân thuộc mộc, cho nên mộc trong mùa xuân là xuân vượng, xuân vượng trên tấm thẻ gỗ này, chính là có nghĩa này.
Mùa hè thuộc hỏa, mà mộc sinh hỏa, sinh ngã giả hưu, mộc trong mùa hè chính là hưu.
Mùa thu thuộc kim, kim khắc mộc, ngã khắc giả tử, cho nên mộc trong mùa thu là tử.
Mùa đông thuộc thủy, thủy sinh mộc, cho nên mộc trong mùa đông sẽ là tương.
Tứ quý chi mạt là thổ, mà mộc khắc thổ, cho nên thổ trong tứ quý chi mạt sẽ bị vây hãm, cũng chính là tù."
Nói tóm lại, thuộc tính của mộc chính là xuân vượng, hạ hưu, thu tử, đông tương, tứ quý tù!
Mọi người nhìn bảng biểu trên mặt đất lắng nghe Tiêu Mộ Vũ nói, nhất thời trong lòng thật sự không ngừng cuộn trào, toàn bộ đều ngớ ra.
"Em...! em không hiểu lắm, đội trưởng Tiêu, tại sao chị chỉ cường điệu vượng, tương, hưu, tù, tử của mộc, những thứ khác thì sao? Không phải chúng ta là kim mộc thủy hỏa thổ ngũ hành sao?" Tả Điềm Điềm choáng váng, có chút phản ứng không kịp.
Tô Cẩn ngẩng đầu nhìn cảnh tượng trước mặt, lại nhớ tới tình hình tối qua, con ngươi lập tức sáng lên, "Không, không, đội trưởng Tiêu nói đúng.
Chúng ta nghĩ sai rồi, thứ chúng ta đang trải qua không phải luân chuyển ngũ hành đơn thuần.
Mọi người nghĩ thử xem, không phải biến hóa mà chúng ta trải qua là chuyển biến bốn mùa xuân hạ thu đông à? Tối qua là thu, thu tử, cho nên mới nguy hiểm như vậy, có lẽ vẫn là vì cài đặt phó bản, trò chơi ra tay nương tay nên chúng ta mới có thể tránh được một kiếp.
Hôm nay chỉ là biểu thị mùa xuân, cái cây kia cho dù