Chương 335:
Diệp Du Nhiên uống một ngụm liền mắng Mộ Tấn Dương một câu.
Đến cuối cùng, một đám rượu cũng uống hết, cô cũng say ngất ngưởng.
Cô lảo đảo đi tới cửa, cảm thấy hai tay mình trống trơn, túi xách của cô đâu?
“Túi xách đâu?”
Cô thì thào lẩm bẩm rồi quay lại tìm túi xách, sau đó mới đẩy cửa đi ra ngoài.
“Được, tự mình về nhà. . . Xe của tôi. . . Chìa khoá. . .”
Diệp Du Nhiên vẫn còn nhớ rõ Mộ Tấn Dương bảo cô tự mình về, cô cúi đầu xuống lục túi tìm chìa khóa xe.
Vì sao lại không thấy chìa khoá?
Đây không phải túi của cô à?
Diệp Du Nhiên vừa đi vừa lục tìm chìa khóa trong túi xách, không phát hiện trước mặt đã có người đến gần, không cẩn thận đã va chạm vào người đối diện.
Người cô đụng vào là một người đàn ông, anh ta hung dữ nói: “Đi đường không mang theo mắt à, đồ. . .”
Người đàn ông nói một nửa liền ngừng lại.
Diệp Du Nhiên cũng ngẩng đầu nhìn anh ta, đầu óc cháng váng não như căng ra thấy được trên cổ người đàn ông này có một hình săm.
Trực giác liền không thích người này, Diệp Du Nhiên bước qua anh ta, vịn bức tường lại tiếp tục đi về phía trước.
Bây giờ, cô đã có tám phần say, toàn bộ người đều trở nên chậm chạp, nhưng mà còn dư lại hai phần tỉnh táo, để cho cô dễ dàng cảm nhận được nguy hiểm.
“Đụng vào người khác rồi muốn chạy à?”
Cô vừa mới đi được chưa được hai bước, đã bị người nọ kéo lại.
Diệp Du Nhiên không kiên nhẫn muốn hất tay của anh ta ra: “Anh là ai! Buông tay!”
Người nọ thấy Diệp Du Nhiên rất xinh đẹp, trên người lại đầy mùi rượu, rõ ràng nhận ra cô say rượu rồi, đương nhiên sẽ không đễ dàng buông cô ra, trong lòng đã nổi lên ý đồ xấu.
Đúng lúc đấy có nhân viên phục vụ chú ý tới tình huống bên này, cuống quít chạy lại, gọi một tiếng: ”Ngài Hồng.”
” Ngài Hồng cái gì ? Không nhìn thấy anh ta đang lôi kéo tôi không buông sao? Anh đem anh ta. . . Bắt đi. . .” Diệp Du Nhiên kéo lấy nhân viên phục vụ một chút, túi xách trong tay liền rơi xuống đất.
Người được gọi là anh Hồng kia đột nhiên kéo Diệp Du Nhiên lại, lớn tiếng nói: “Không có việc gì, hôm qua cô ta bảo tôi đổi xe cho cô ta, xe còn chưa mua được, đã uống rượu rồi giận dỗi tôi.”
Anh Hồng nói xong, quay đầu lại sờ mặt Diệp Du Nhiên: “Bảo bối, đừng nghịch ngợm, đêm nay sẽ cho em được thoải mái. . .”
Diệp Du Nhiên đập tay anh ta “Đùng” một: “Anh là ai? Tránh ra, lôi kéo tôi đủ rồi đấy, tôi muốn tìm chồng tôi. . .”
Anh Hồng bị cô đẩy tay ra, trong mắt hiện lên sự am u, nhưng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ xinh đẹp của cô, sự u ám trong mắt biến thành dục vọng: ” Anh chính là chồng em đây.. .”
Diệp Du Nhiên híp mắt, đầu óc mơ hồ chăm chú nhìn anh ta vài giây, cau mày nói: “Anh quá xấu.”
“Đàn bà thúi, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!” Cuối cùng anh Hồng cũng bị cô chọc giận, không còn kiên nhẫn để ý lời nói say của cô, cứng rắn kéo cô đi về phía cửa thang máy.
Tầng một phía trên chính là phòng khách, anh ta tới khu giải trí này nhiều lần như vậy, vẫn là lần đầu tiên gặp được người phụ nữ xinh đẹp như vậy.
Nếu không làm gì, anh ta đều cảm thấy xin lỗi bản thân.
Chương 336:
Diệp Du Nhiên không chống cự nổi anh ta, anh Hồng bình thường dáng vẻ cao lớn, nên cô dễ dàng bị kéo đi.
Diệp Du Nhiên ý thức được nguy hiểm, nhưng lại không giãy giụa được, bắt đầu đấm đá lên người anh Hồng.
Người uống rượu say đánh người, sức lực đặc biệt lớn.
Anh Hồng lạnh lùng hừ một tiếng, đấm một quả vào bụng cô: ”Ngoan ngoãn một chút.”
Trong gian phòng riêng của câu lạc bộ.
Mộ Tấn Dương dựa lưng vào thành ghế, thỉnh thoảng liếc nhìn điện thoại.
Người bên cạnh giơ cốc rượu nhìn Mộ Tấn Dương nói: “Tổng giám đốc Mộ, tôi mời anh một cốc.”
Mộ Tấn Dương ngước mắt thản nhiên nhìn người kia, giọng nói rõ ràng: “Sao ngài Hồng còn chưa trở lại vậy?”
“Để tôi gọi điện thoại cho ngài Hồng hỏi thử.” Người kia thấy vẻ mặt Mộ Tấn Dương không vui thì vội vàng lấy điện thoại di động ra và đi sang một bên bắt đầu gọi điện thoại.
Gương mặt Mộ Tấn Dương lạnh lùng bình tĩnh, mở khóa màn hình điện thoại bấm một dãy số. Anh suy nghĩ một lát cuối cùng vẫn gọi đi.
Anh chính là bấm số điện thoại trong nhà, cũng không biết Diệp Du Nhiên có nghe lời anh mà tự mình về nhà hay không nữa.
Trước đó anh nói những lời kia không chỉ muốn thăm dò sự kiên trì của cô mà còn có một nguyên nhân nữa, trường hợp ngày hôm nay không thích hợp để cô ở lại.
Đây vốn là một cuộc Hồng Môn Yến, một mình anh tới có thể xử lý tốt, nếu dẫn theo Diệp Du Nhiên đên đây thì sẽ rắc rối hơn.
Ngoài mặt thì Bùi Chính Thành mở công ty đầu tư nhưng còn ngầm làm một vài kinh doanh bất hợp pháp.
Có đôi khi có người tìm tới muốn hợp tác, Bùi Chính Thành không tiện xử lý, sẽ bảo Mộ Tấn Dương tới làm.
Sau một lát, người gọi điện thoại cho ngài Hồng kia trở lại, trên mặt tươi cười đầy ẩn ý: “Bây giờ ngài Hồng đang có việc, có thể phải chờ lát nữa mới quay lại được.”
Mộ Tấn Dương liếc nhìn anh ta và khẽ nhíu mày. Anh rất không thích giao tiếp với những người này, nhưng anh đã nhận lời Bùi Chính Thành nên không thể từ chối được.
Đúng vào lúc này, có người phục vụ đi qua gõ cửa.
“Thật ngại quá, tôi xin phép làm phiền một chút, đây là túi của quý cô mới vừa đi cùng với ngài Hồng.” Người phục vụ cầm một túi trong tay và đi đến.
Mộ Tấn Dương không để ý nhiều tới lời người phục vụ nói. Vừa rồi khi Hồng Trường Sinh tới không dẫn theo bạn gái, không ngờ nửa đường thậm chí còn chưa nói được câu nào đã bỏ đi tìm gái.
Mộ Tấn Dương lại nhìn đồng hồ, bây giờ đã gần mười giờ rồi.
“Ồ, cái túi này không tệ đâu. Lần này ngài Hồng tìm được người phụ nữ giàu có à?”
Mộ Tấn Dương nghe vậy liền quay đầu nhìn qua. Khi anh nhìn thấy rõ cái túi xách kia, đồng tử của anh đột nhiên co lại, trên người lộ ra sự lạnh lùng.
Anh đứng dậy và bước nhanh tới, kéo người phục vụ lại, sắc mặt cực kỳ hung ác: “Hồng Trường Sinh ở đâu?”
“Ở… ở trên tầng…” Người phục vụ bị vẻ mặt hung dữ của Mộ Tấn Dương làm cho hoảng sợ đến mức bối rối, run lẩy bẩy chỉ tay lên trên tầng.
Anh ta còn chưa nói hết lời, Mộ Tấn Dương đã kéo người ra ngoài: “Phòng nào, anh dẫn tôi tới đó.”
“Anh… Anh muốn làm gì? Ngài Hồng lại…” Người phục vụ bị khí thế trên người Mộ Tấn Dương chấn áp nhưng vẫn run rẩy muốn nói cho anh biết ngài Hồng gia không phải là người bọn họ có thể động vào được.
Chương 337:
“Nếu bây giờ anh không dẫn tôi đi, không cần Hồng Trường Sinh làm gì anh, tôi sẽ giết anh trước.” Vẻ mặt Mộ Tấn Dương lạnh lùng thâm hiểm nhìn anh ta, trong con ngươi hoàn toàn tăm tối.
Người phục vụ không hề nghi ngờ, nếu anh ta không dẫn người đàn ông này đi tìm Hồng Trường Sinh, người đàn ông này thật sự có thể giết chết anh ta mất.
…
Trong thang máy, Diệp Du Nhiên bị Hồng Trường Sinh đấm một phát vào bụng, cô đau đến mức cúi gập người, một lúc lâu cũng không động đậy.
Hồng Trường Sinh không phải là người thương hương tiếc ngọc, một cú đấm này rất mạnh.
Diệp Du Nhiên cảm thấy hình như hắn muốn đấm thủng bụng cô