Anh mang theo nguyên liệu đi vào bếp, định đóng cửa phòng bếp lại, Mạc Phong liếc nhìn Tống Thi Vũ vẫn còn đang hoảng sợ: "Nguyên liệu hơi lộn xộn. Người đẹp Thi Vũ có thể vào đây giúp tôi một chút được không?”
“Tôi?”, Tống Thi Vũ kinh ngạc ngẩng đầu lên và chỉ vào mình.
"Không phải cô thì còn ai nữa? Vào giúp tôi bóc tỏi!”, Mạc Phong cười hớn hở nói.
Đôi lông mày xinh đẹp của Mục Thu Nghi không khỏi đanh lại, như thể vẫn đang thắc mắc tại sao lại nhờ Tống Thi Vũ đến để giúp đỡ thay vì gọi mình.
Mạc Phong bắt đầu đun dầu ăn trong bếp, anh vừa thái rau vừa đun nước.
Tống Thi Vũ cũng không nhiều lời như trước, cô đứng ở bên cạnh cúi đầu bóc tỏi với tâm trạng nặng nề.
“Sáng nay tôi đã nhận giúp cô một cuộc điện thoại!”, Mạc Phong vừa nấu cơm vừa khẽ nói.
Cô nhẹ nhàng gật đầu: “Tôi biết…Hơn nữa, quả bom này không phải do anh chơi khăm, đúng không?”
Trước đó Mạc Phong đã cố ý nói như vậy, mục đích là để hai cô gái yên tâm, nếu biết có