Người tới không phải là Mục Thu Nghi, mà là…Mộ Dung Trầm Chương!
“Đương nhiên là tìm anh có việc rồi! Vừa rồi anh gọi người ta là vợ, có tính không?”, anh ta nhướn mày cười xấu xa.
Mạc Phong lập tức buồn nôn: “Đừng đùa! Có chuyện gì ra ngoài nói, nếu không người ta lại tưởng tôi là ‘bóng’ thật đấy!”
Nói xong anh cởi đồng phục bảo vệ ra, mặc đồ của mình vào và bước ra ngoài.
Họ tìm một quán café.
Vừa bước vào, nhân viên phục vụ đã cười rạng rỡ đi tới.
Nhưng người này chỉ nhìn chăm chăm vào Mộ Dung Trầm Chương.
Vẻ ngoài tuấn tú, hàng hiệu toàn thân, với chiếc đồng hồ đeo tay đủ để mua cả tiệm café.
Vì vậy trên cơ thể anh ta toát ra khí chất quý tộc.
Đó là lực sát thương vô