Anna lập tức trở thành tiêu điểm, điều này khiến cô ta trở tay không kịp.
Đám phóng viên tinh mắt cũng lập tức phát hiện ra cô ta.
"Đây là cô Anna sao?".
"Hóa ra cô Anna cũng đến".
"Cô Anna, nghe nói cô đã bị Hiệp hội Y tế gạch tên, xin hỏi nguyên nhân là gì vậy?".
"Cô Anna, cô bị ép rời khỏi Hiệp hội Y tế, bây giờ lại xuất hiện ở đây, xin hỏi cô có liên quan đến chuyện này không?".
"Có người nhìn thấy cô và một thanh niên Hoa Quốc có mối quan hệ mờ ám, có phải cô đã được bao nuôi không?".
"Có thông tin nói cô định lấy cắp tài liệu cơ mật của Hiệp hội Y tế, bán cho Hoa Quốc, chuyện này có thật không?".
Đám phóng viên mồm năm miệng mười, chĩa micro vào Anna, không ngừng đưa ra những câu hỏi lắt léo.
Anna tái mặt.
"Những chuyện này đều là giả, tất cả là bịa đặt! Là Hiệp hội Y tế quá đáng!", cô ta không ngừng giải thích, muốn làm rõ hiểu lầm, vạch trần hành vi của Hiệp hội Y tế.
Đám phóng viên xung quanh dường như ngửi thấy mùi tin hot, lại càng chen lấn hơn.
Ngày càng nhiều người ùa tới.
Hiện trường có chút hỗn loạn.
"Mọi người yên lặng nào! Yên lặng nào!".
Đúng lúc này, Ramon lại giơ tay lên, lớn tiếng nói.
Tất cả mọi người đều ngoảnh sang nhìn anh ta.
Chỉ thấy Ramon mỉm cười nói: "Các vị, về chuyện của cô Anna, tôi nghĩ phải nói rõ cho mọi người biết, để tránh mọi người hiểu lầm chúng tôi, đồng thời cũng tránh một số người tạt nước bẩn vào Hiệp hội Y tế".
"Anh đang nói tôi sao?", Anna sửng sốt, sau đó nổi giận đùng đùng: "Tôi nói cho anh biết, tôi không bịa chuyện, anh lấy cắp thành quả nghiên cứu bao nhiêu năm của tôi, còn đuổi tôi khỏi Sở Nghiên cứu. Ramon, anh là đồ khốn nạn, là ma quỷ do Satan phái tới! Không, ma quỷ cũng không hèn hạ bỉ ổi như anh!".
Anna không nhịn nổi nữa, chửi bới ầm ĩ.
Đám phóng viên nghe thấy thế thì lập tức hưng phấn, giơ máy ảnh lên chụp lia lịa.
Còn người dân vây xem xung quanh cũng lấy điện thoại ra, chĩa về phía Anna để quay chụp.
Chắc chắn chẳng mấy chốc, chuyện này sẽ lan truyền trên mạng.
Ramon bình thản nhìn Anna, không hề hoảng hốt.
Bởi vì anh ta đã chuẩn bị sẵn sàng để ứng phó với mọi chuyện.
"Cô Anna, cô không có tư cách nói hươu nói vượn, khua tay múa chân trước mặt tôi đâu. Hôm nay có nhiều người ở đây như vậy, tôi muốn hỏi cô mấy câu hỏi, cô có thể trả lời đúng sự thực không?", Ramon mỉm cười nói.
Anna nghe thấy thế thì nhíu mày, cảm giác không đúng lắm, cũng không nói năng gì.
Nhưng Ramon vẫn tự ý đưa ra câu hỏi.
"Cô Anna, cô có thể nói cho tôi biết, có phải dạo này cô đang học Đông y không?".
Hơi thở của Anna như nghẹn lại, há miệng ra nhưng không biết nên trả lời thế nào.
"Cô không nói gì, tôi nghĩ chắc hẳn là ngầm thừa nhận, vậy tôi lại hỏi cô, có phải cô có một người thầy Đông y trẻ tuổi không?", Ramon lại hỏi.
"Việc… việc này…"
"Cô Anna, có phải bây giờ cô định từ bỏ tất cả những y thuật được học, để học vu y vô căn cứ của Hoa Quốc không?".
"Tôi chưa bao giờ nghĩ như vậy cả. Tôi nghĩ Đông y của Hoa Quốc cũng là một loại của y học, nó không phải là vu y. Hơn nữa, tôi cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc từ bỏ những y thuật mình được học, tôi chỉ muốn kết hợp với Đông y của Hoa Quốc để nghiên cứu ra thuốc chống ung thư", Anna kích động nói.
Nhưng cô ta vừa dứt lời, xung quanh lập tức trở nên xôn xao.
"Cô Anna đang học Đông y thật kìa…"
"Trời ạ, sao cô ta có thể tin vào thứ đó chứ?".
"Cô Anna còn quá trẻ, quá ngây thơ, bị lừa cũng là chuyện bình thường".
"Nếu đúng như vậy, chẳng lẽ những lời hội trưởng Ramon nói trước đó là thật? Cô Anna thực sự có ý đồ lấy cắp tài liệu nghiên cứu của Hiệp hội sao?".
Bọn họ châu đầu ghé tai, thì thầm bàn tán, những lời vụn vặt như thủy triều không ngừng chui vào tai Anna.
Cô ta cuống đến nỗi khuôn mặt đỏ bừng, gần như muốn phát điên lên.
"Không phải, không phải như các người nghĩ đâu! Các người điên rồi! Tất cả điên rồi! Các người bị điên mới tin những lời chó má của Ramon!", Anna gào lên.
Nhưng xung quanh không còn ai tin cô ta nữa.
"Cô Anna, tôi vốn dĩ đặt rất nhiều kỳ vọng vào cô, nhưng cô lại bị Đông y của Hoa Quốc mê hoặc, bị một thanh niên Hoa Quốc lừa. Đã vậy thì chớ, cô còn định lấy cắp tài liệu quan trọng của Hiệp hội Y tế chúng tôi để bán cho người Hoa Quốc. Cô có biết hành vi này của cô chính là bán nước không? Cô khiến chúng tôi quá thất vọng! Tôi đuổi cô ra khỏi Hiệp hội Y tế đã là vô cùng nhân từ đối với cô rồi. Đến Thượng Đế cũng không thể tha thứ cho hành vi này, cô có hiểu không?", Ramon nói với vẻ tiếc nuối.
"Đồ gian xảo! Thượng Đế đã chứng kiến tất cả những hành vi khốn nạn của anh, anh sẽ bị báo ứng!", Anna mắng.
Nhưng ngay sau đó, bên cạnh lại vang lên giọng nói phẫn nộ.
"Người nên gặp báo ứng là cô, con đàn bà nham hiểm!".
Toàn thân Anna run rẩy, nhìn về phía phát ra âm thanh với ánh mắt khó tin, phát hiện ra đó là một người đàn ông trẻ tuổi.
Anh ta vừa cầm điện thoại quay Anna, vừa lớn tiếng chửi rủa, tâm trạng vô cùng kích động: "Hội trưởng Ramon đã có bao nhiêu cống hiến cho nền y học nước Mễ? Vậy mà cô lại phản bội anh ấy, phản bội Hiệp hội Y tế, phản bội đất nước! Loại đàn bà nham hiểm như cô thì nên xuống địa ngục!".
"Đúng! Cút xuống địa ngục đi, đồ khốn nạn!".
"Cô phải chịu hình phạt hỏa thiêu!".
"Đúng là vô liêm sỉ!".
"Thượng Đế sẽ không tha thứ cho cô đâu, Anna!”.
Đám người xung quanh dường như bị chọc giận, ai nấy lớn tiếng chửi rủa Anna.
Anna ngây ra.
Cô ta không ngờ mọi chuyện lại trở nên thế này…
Tất cả mọi người đều bị lời nói của Ramon chọc giận, bọn họ bắt đầu chửi bới Anna, ngay cả ánh mắt các phóng viên nhìn cô ta cũng đầy căm ghét.
Dù sao chuyện này… đã chạm đến giới hạn của bọn họ.
Bỗng một lon nước giải khát bay tới.
Bốp!
Anna sửng sốt, không kịp tránh đi, bị lon nước nện vào đầu, coca bên trong làm ướt nửa người cô ta, trông rất thảm hại.
Anna hét lên chói tai.
Nhưng chưa hết, bốn phía xung quanh lại có rất nhiều thứ bay tới.
Có bánh mỳ đang ăn dở, có điếu thuốc đang hút dở, thậm chí cả điện thoại…
Các đồ vật bay tới như mưa…
Anna vội vàng ôm đầu lao ra khỏi đám người.
Cô ta biết nếu mình không đi, thì e là sẽ bị đánh chết ở đây mất.
Nhưng đám người đang tức giận sao có thể dễ dàng để cô ta đi chứ? Ai nấy nhao nhao ngăn cô ta lại.
"Đánh chết con đàn bà nham hiểm này đi!".
"Đánh chết cô ta đi!".
Không biết là ai kêu lên câu này.
Một số người tâm trạng kích động hoặc muốn lợi dụng Anna lập tức xông tới.
Anna sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, đã hoàn toàn không biết nên làm thế nào…