Phó Lễ Hành cũng không phải người vì chuyện tư mà bỏ chuyện công.
Nhìn báo cáo kiểm tra Đồng Vũ Vụ gửi qua, rồi lại gửi cho một người bạn làm bác sĩ giỏi xem qua, sau khi xác định không có vấn đề gì lớn, anh nhanh chóng xử lý công việc, nguyên bản chuyến đi công tác bốn ngày, giảm xuống còn hai ngày, sau một ngày một đêm kể từ lúc nhận điện thoại, sau khi xử lý xong công việc anh liền bay về Yến Kinh, xuống máy bay đã gần mười giờ tối, để tài xế lái xe đến bệnh viện, mặc dù đã qua thời gian thăm hỏi, nhưng Phó thị có cổ phần của bệnh viện này, vì vậy Phó Lễ Hành dễ dàng đến phòng bệnh riêng của Phó phu nhân.
Cách bài trí trong bệnh viện không khác gì khách sạn, cái gì cũng có, khi Phó Lễ Hành tiến vào phòng, Phó phu nhân giống như có linh cảm tương thông với con trai, liền mở mắt mơ mơ màng màng nhìn thấy con trai xuất hiện trong phòng bệnh, Phó phu nhân còn tưởng mình gặp ảo giác.
Chờ sau khi tỉnh hẳn, bà cười tủm tỉm nói: “Công việc xong chưa?”
Phó Lễ Hành gật đầu, “Đã xong rồi.”
“Vậy được rồi.” Phó phu nhân không muốn làm chậm trễ công việc của con trai, bà đến Phó gia cũng hơn 30 năm, đã sớm cùng chồng đem vinh nhục của Phó gia đặt lên hàng đầu, nếu con trai thật sự bỏ dỡ công việc mà trở về, bà ngược lại sẽ không vui.
Bà thật sự rất kiêu ngạo, con trai cái gì cũng tốt, không làm chậm trễ công việc, mà còn cố gắng xử lý nhanh chóng rồi trở về.
Phó Lễ Hành đi đến cuối giường, cầm lấy bệnh án cẩn thận xem.
Phó phu nhân cười anh, “Con không học y làm sao hiểu được chứ.”
“Hai ngày này con có tìm hiểu tư liệu trên mạng, cũng có thể hiểu được một chút.” Phó Lễ Hành cúi đầu, vừa giải thích vừa xem bệnh án.
Trước đây Phó phu nhân cũng gặp vấn đề này, thỉnh thoảng cũng choáng váng nhưng không nghiêm trọng, lần này có thể xác định là chứng choáng đầu, cũng không bất ngờ.
May mắn là căn bệnh này đối với người trên 50 tuổi cũng không được xem là bệnh, phát hiện sớm, chú ý luyện tập tịnh dưỡng cũng không ảnh hưởng lớn.
Chờ sau khi xác định mẹ anh không có vấn đề gì, Phó Lễ Hành bỏ bệnh án xuống, nhìn khắp phòng không thất Đồng Vũ Vụ.
Phó phu nhân phát hiện anh đang tìm ai, liền bật cười: “Vợ của con túc trực bên ta hai ngày nay, hôm nay thân thể con bé không thoải mái nên ta bắt nó về nghỉ ngơi rồi.”
“Dạ.” Anh có chút xấu hổ.
Từ nhỏ anh và mẹ cũng không quá thân cận, giống như hình thức chung sống của giới hào môn đều như vậy.
Anh cùng bảo mẫu ở chung nhiều hơn, sau này trưởng thành một chút, muốn học nhiều hơn nữa, mẹ anh cũng có việc của bà….sau đó anh bước vào giai đoạn trưởng thành, cũng không giống những đứa trẻ khác thân cận với mẹ mình.
Phó phu nhân thấy anh xấu hổ, ôn nhu cười nói: “Đứa nhỏ Vũ Vụ này thật có tâm nhãn, bên này có hộ lý, con bé nói nó lo lắng, nên ở đây túc trực bên ta hai đêm, mọi người nhìn thấy nó tiều tụy đi, đứa nhỏ này trong lòng rất nhiệt tình.” Bà dừng lại một chút, rồi nói, “Lúc trước khi con nói muốn kết hôn với nó, ta cũng không quá vui, bộ dạng con bé rất đẹp, điều kiện cá nhân cũng phát triển, chỉ là không trợ giúp nhiều được cho con, bây giờ nghĩ lại, cũng là ta nghĩ sai rồi, cha con nói, phụ nữ đều có duyên số của phụ nữ, ta và cha con là hai gia đình tác hợp nên mới ở cùng một chỗ, nhiều năm qua, cũng khó nói ra được cảm xúc, hiện tại thấy hai người các con hòa hợp như vậy, ta cũng yên tâm rồi.
Hai con phải sống thật tốt.”
Phó Lễ Hành ừ một tiếng.
Khi Phó Lễ Hành ra khỏi bệnh viện cũng đã rạng sáng.
Phó phu nhân không cho anh ở lại đây bồi bà, anh là con trai, lúc này ở phòng bệnh cũng không tốt, may mà có hộ lý, anh cũng yên tâm trở về nhà nghỉ ngơi.
Thời điểm anh về đến nhà cũng đã khuya, anh nhẹ tay nhẹ chân mở cửa đóng cửa rồi lên lầu, không muốn làm kinh động đến cô, vào trong phòng ngủ, cô có thể là sợ ngủ một mình, nên trong phòng ngủ mở đèn, ngọn đèn cũng không quá chói mắt, ánh sáng nhu hòa.
Đến bên giường, thấy cô ngủ rất sâu, anh nghĩ, túc trực hai đêm chắc hẳn là rất mệt.
Thẳng thắn mà nói, anh cũng rất ngạc nhiên, người yếu ớt giống như cô, lại có khả năng ở bệnh viện túc trực hai ngày.
Nghĩ như vậy, biểu tình trên mặt anh cũng ôn nhu rất nhiều.
Cô ngủ luôn không thành thật, thích đá chăn giống như đứa bé, đây không phải sao, lúc này nửa người đều lộ ra bên ngoài.
Anh nhẹ nhàng cúi xuống đắp chăn cho cô, lại nhẹ lấy quần áo, sợ kinh động đến cô, anh đổi hướng đi đến phòng tắm phụ tắm rửa.
Lúc này rạng sáng thật sự mệt mỏi, đứng dưới vòi sen, anh lại vô cùng thanh tỉnh.
Hai ngày nay vì muốn nhanh chóng trở về Yến Kinh mà đẩy nhanh tốc độ, căn bản là không có thời gian để suy nghĩ đến giấc mơ kỳ lạ kia, mãi cho đến lúc này, sau khi bận rộn công việc xong, sau khi xác định mẹ không có chuyện gì, mới suy nghĩ lại.
Cho dù Phó Lễ Hành là người theo chủ nghĩa duy vật, nhưng trong khoảng thời gian này giấc mơ kia làm anh suy nghĩ rất nhiều.
Nằm mơ sao lại giống với hiện tại, đứt quãng, giống như phim truyền hình nhiều tập, càng đừng nói, có một số chuyện trong mơ lại xảy ra trong cuộc sống thật.
Anh nằm mơ thấy tương lai sao?
Phó Lễ Hành nghĩ đến đây thì lắc đầu, không đúng, mặc dù chuyện trong mơ có chút trùng hợp nhưng nhiều chuyện không hợp lý.
Giống như, chuyện anh và cô ly hôn.
Điểm này cũng không thật, trong mơ lý do ly hôn có rất nhiều, mỗi một cái đều không giống với hiện tại.
Thứ nhất, mẹ kế của Tần Dịch gửi hình ảnh đến khiến trong mơ anh hiểu lầm.
Anh không phải là người không nghiêm cẩn như vậy, sao có thể để người khác chê mờ hai mặt được, làm sao có thể không cẩn thận điều tra xác thực ảnh chụp mà lập tức khẳng định là cô chứ.
Có lẽ trước kia anh nghi ngờ trong lòng cô vẫn còn bóng dáng của Tần Dịch, nhưng tuyệt đối sẽ không nghi ngờ cô không trung thành với hôn nhân.
Thứ hai, trong mơ trên Weibo của cô có mấy trăm vạn người