Nếu có người nghe thấy lời nói này của Phó Lễ Hành, sẽ nghĩ anh đang lấy lòng làm vợ mình vui vẻ nên 25 tuổi nói thành 18 tuổi, cho dù có đưa lên mạng cũng đều cho là ngọt ngào.
Nhưng mà mọi người trong hội trường, không, phải nói là toàn bộ người trên thế giới này cũng chỉ có mình Đồng Vũ Vụ biết, Phó Lễ Hành muốn ở thời điểm sinh nhật 18 tuổi của cô nói sinh nhật vui vẻ.
Thì ra là anh nhớ rõ, giờ phút này mũi cô có chút cay cay.
Những lời cô nói lúc trước anh đều ghi nhớ trong lòng, vào ngày sinh nhật 18 tuổi cô có tham gia một tiệc sinh nhật, nhìn thấy ba của cô gái kia đội vương niệm lên đầu cô ấy, còn sinh nhật 18 tuổi của cô thì tăm tối, nên cũng có chút ghen tị, bây giờ anh cũng cho cô một chiếc vương miện nhỏ, cũng chúc cô sinh nhật 18 tuổi vui vẻ.
Đồng Vũ Vụ ngạc nhiên nhìn Phó Lễ Hành, giờ phút này toàn bộ thế giới dường như yên tĩnh lại chỉ còn cô và anh.
Sinh nhật 18 tuổi của Đồng Vũ Vụ, nhìn đi, cũng có người tặng cho cô một chiếc vương miện đó.
Phó Lễ Hành cũng không quen với những trường hợp như vậy, huống chi Đồng Vũ Vụ đứng đối diện còn đang nhìn chằm chằm anh, thật hiếm thấy, tai anh có chút nóng, ngày đó sau khi xem phim xong nghe cô nói đủ thứ về sinh nhật 18 tuổi, mặc dù anh không có đồng cảm, nhưng mà là một người chồng, nghe thấy vợ mình tiếc nuối, thậm chí là hâm mộ người khác, anh cảm thấy như vậy không được tốt, vì vậy đã nói trợ lý đặc biệt Chu đi đặt một chiếc vương miện nhỏ, đến hôm nay anh vẫn còn do dự không biết có nên lấy ra hay không, không biết có nên nói với cô sinh nhật 18 tuổi vui vẻ hay không.
May mà anh không có do dự.
Anh chính là một người quyết đoán.
“Chúng ta mời bọn họ một ly.
” Phó Lễ Hành lên tiếng nhắc nhở cô.
Lúc này Đồng Vũ Vụ mới phục hồi tinh thần, cô nhìn anh một cái, nhận lấy ly rượu mới trong tay anh, hai vợ chồng đứng trên sân khấu, nâng cao ly rượu lên cùng kính rượu những khách mời.
Khi Phó Lễ Hành uống rượu nghe thấy cô nhỏ giọng nói cảm ơn anh.
Anh chỉ mỉm cười, không nói gì, nếu có thể bù đắp cho những tiếc nuối của cô thì chiếc vương miện nhỏ này tặng cũng rất đáng.
Hôm nay Đồng Vũ Vụ thật sự rất vui, từ sau năm 15 tuổi, tới nay cũng đã 10 năm, đây là sinh nhật vui vẻ nhất của cô.
Lấy Alice là chủ đề chính của tiệc sinh nhật, mỗi nơi đều lộ ra vẻ tiên khí, lúc này màn đêm buông xuống, Hồ Quang Sơn Sắc càng trở nên tươi đẹp hơn.
Nhiệt độ ở đây thấp hơn ở nội thành mấy độ, ban đêm gió thổi nhẹ nhẹ càng thêm thoải mái.
Hôm nay những khách mời hứng thú muốn ở lại đến khuya đều được sắp xếp chỗ ở, Tô Nhụy cùng ba thư ký khác ngồi trước bàn rượu nói chuyện.
“Đúng rồi, Tô Nhụy cô tặng gì vậy, còn gói kỹ như vậy nữa.
” Ngải Đạt hỏi.
Tô Nhụy có chút ngại ngùng, nhưng biết lúc này nếu lừa gạt không thể tạo được mối quan hệ tốt với nhóm thư ký được, cô mím môi cười nói: “Trước đây khi tôi mang cơm đi làm, Phó thái thái cảm thấy đồ chua của tôi hương vị rất ngon, đó là do mẹ tôi làm, nên lần này tôi nhờ mẹ tôi làm gửi lên đây một ít, là đặc sản của quê tôi.
”
Vẻ mặt của thư ký cũng thay đổi, không biết có nên cười hay không, “Người như Phó thái thái….
chắc chắn sẽ không ăn đồ chua đâu.
”
Ngải Đạt tâm trạng cũng rất tốt, tháng cuối mang thai khó có cơ hội được ra ngoài hít thở như vậy, liền nói: “Cũng không hẳn như vậy, trước đây tôi cũng không thích đồ chua, sau khi mang thai thì rất thích, Tô Nhụy, ngoại trừ đồ chua ra cô còn tặng gì nữa?”
Trong lòng Tô Nhụy dễ chịu một chút, “Tôi rất thích đồ handmade, nên đã làm cho Phó thái thái một cái móc khóa bằng lông.
”
“Rất sáng tạo nha.
”
Bốn người đang trò chuyện thì Đồng Vũ Vụ đi lại, các cô vội vàng đứng lên.
“Đừng đừng đừng.
” Đồng Vũ Vũ cười tươi, cô đã thay một chiếc đầm màu xanh nhạt, giống như một tiên nữ bước ra từ cõi thần tiên, “Cảm ơn mọi người đã đến tham dự tiệc sinh nhật của tôi, cứ ăn uống tự nhiên nha, có chỗ nào chiêu đãi không chu toàn cũng đừng để bụng nha”
Ngải Đạt cười cười, “Sao lại như vậy được, vừa rồi chúng tôi còn nói ở đây thật thoải mái nha.
”
“Ngải Đạt, tôi sắp xếp cho Tô Nhụy và cô ở chung một phòng, cô không ngại chứ? Bởi vì cô đang ở tháng cuối thai kỳ rồi, cô ở một mình tôi rất lo.
”
Ngay cả Ngải Đạt cũng hiểu được sắp xếp chu đáo của Đồng Vũ Vụ, nụ cười của cô trở nên chân thành hơn nhiều, cầm ly rượu lên, bên trong là nước chanh, kính Đồng Vũ Vụ một lý, “Cảm ơn Phó thái thái.
”
Đồng Vũ Vụ cũng cùng hai bí thư khác nói chuyện, cuối cùng trước khi đi, nhớ đến món quà mà Tô Nhụy tặng, đặc biệt nói: “Tô Nhụy, đồ chua cô tặng tôi rất thích, Phó tổng của mọi người cũng thích món này, rất ngon miệng nha.
Đúng rồi, móc khóa cô làm cho tôi thật sự rất đáng yêu, cảm ơn cô nha.
”
Tô Nhụy sửng sốt, chờ Đồng Vũ Vụ đi rồi, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng lên, vẻ mặt tràn đầy hưng phấn và kích động, cô ngốc nghếch ngồi xuống, cảm giác giống như đang nằm mơ vậy, kéo tay thư ký bên cạnh nói liên tục: “Cô có nghe thấy không, Phó thái thái nói thích quà tôi tặng đó, cô ấy nói thích nha!”
Thư ký bên cạnh liếc mắt xem thường: “Nghe thấy, chúng tôi đều nghe thấy được nha!”
“Đúng rồi, các cô có thấy quà lưu niệm không.
” Một thư ký khác đứng ra hòa giải, “Tôi chỉ nghe nói tham dự hôn lễ và sinh nhật một tuổi của em bé mới có hình thức tặng quà lưu niệm, không nghĩ tới sinh nhật của Phó thái thái cũng sẽ phát quà.
”
“Đúng vậy, rất tinh xảo nha, tôi nhịn không được đã chụp hình khoe trên vòng bạn bè đó.
Hộp quà được gói rất đẹp nha, nến thơm, sữa dưỡng thể còn có sữa tắm nữa, muốn mua cũng phải
Tốn hơn hai ngàn.
”
Tô Nhụy bị hấp dẫn, “Quý như vậy sao? Không phải chỉ là nến thôi sao?”
“Cô phải xem đó là nhãn hiệu gì nha, cho nên món quà của cô và Ngải Đạt rất tốt, quà tôi và Khải Ly tặng đoán chừng Phó