“Tự sát? Anh chắc không?”Liễu Dịch mở to mắt, lộ ra sự kinh ngạc.
Căn cứ vào kết quả thống kê về nguyên nhân cái chết, chín mươi phần trăm người “chết rét” đều là ngoài ý muốn, mười phần trăm còn lại là cố ý giết người, đa số đối tượng của hành vi này là người già, hoặc trẻ nhỏ không có khả năng đánh trả, không có năng lực bảo vệ bản thân.
Còn dùng “chết rét” để tự sát thì đúng là cực kỳ hiếm thấy.
“Giờ vẫn chưa điều tra rõ vụ án này, đương nhiên là vẫn chưa chắc chắn được.
”An Bình Đông khoanh tay: “Nhưng mà vì để tránh có người vô tình bị kẹt ở bên trong kho lạnh nên cửa được khóa bằng mật mã điện tử, chỉ cần biết mật mã là có thể mở từ bên trong.
”“Điều kiện để mở cửa từ bên trong thì người bên trong đó vẫn phải còn tỉnh táo, hơn nữa phải có khả năng điều khiển hành vi của mình.
”Liễu Dịch lập tức phản bác: “Nếu lúc đó người chết đã hôn mê, hoặc là bị trói lại gì đó thì vẫn có thể nhốt người ở trong đó, để cho họ chết rét.
”Anh khẽ gõ tay lên mặt bàn: “Tôi nhớ là đã phân tích các chất trong người Trương Ngụ rồi, thực sự là không tìm ra được một thành phần nào của thuốc mê, nhưng mà nếu như thế này thì chắc cần phải làm thêm một số kiểm nghiệm về chất độc hiếm thấy khác nữa.
”An Bình Đông nhíu mày: “Thực ra còn có một điều quan trọng nữa.
”Anh ấy lấy điện thoại ra, mở album ảnh ra cho Liễu Dịch xem: “Lúc đó Trương Ngụ còn để ra một bức di thư viết tay, nhưng mà đã bị đứa con trai thứ hai lén lút giấu đi, mãi đến khi cậu ta bị nghi ngờ là hung thủ thì mới giao ra.
”Liễu Dịch nhận lấy điện thoại, nhìn lướt qua một lượt di thư ông cụ để lại, biểu cảm trên mặt trở nên kinh ngạc.
“Mặc dù chưa làm giám định nét chữ, nhưng mà với kinh nghiệm của tôi thì chắc di thư này không phải là làm giả.
”An Bình Đông gãi cằm: “Căn cứ vào khẩu cung của con thứ của Trương Ngụ, Trương Văn Cương, cậu ta nói mấy năm gần đây bố cậu ta đam mê mạt chược và bài bạc nên đã thua không ít tiền, hơn nữa còn đi vay tiền lãi suất cao, ông ta cũng thế chấp cả nhà và siêu thị rồi, ông ta vì nguyên nhân này nên mới tự sát.
”“Nếu như là tự sát, tại sao Trương Văn Cường lại di chuyển xác chết, ngụy tạo hiện trường?” Liễu Dịch hỏi tiếp.
“Trương Ngụ từng mua hai bảo hiểm nhân thọ, Trương Văn Cường nói, nếu như bố cậu ta chết vì bệnh thì họ có thể lấy được bồi thường, nhưng nếu như là tự sát thì sẽ mất tong tiền bảo hiểm.
”An Bình Đông nói tiếp: “Tôi lại nghĩ nếu như muốn giết người xong ngụy trang thành đột quỵ thì có rất nhiều cách, tại sao cứ phải chọn cách vừa phức tạp, vừa khó hiểu như nhốt người ta lại trong kho lạnh chứ?”Liễu Dịch không trả