Chap 42
Ngồi trên xe được Freen chở đi như mọi khi, Becky chợt nổi hứng lấy điện thoại ra quay lại dáng vẻ hấp dẫn này của người yêu.
"Em làm gì vậy?" - Freen phát hiện ra bản thân bị quay nghiêng đầu nhìn sang người bên cạnh hỏi, tay đưa ra che ống kính lại nhưng đã bị bé nhanh hơn kéo tay cô xuống.
"Chị tập trung lái xe đi!"
"Có gì đáng quay đâu, em làm chị mất tự nhiên đó." - Freen đặt tay trở lại vô lăng chuyên tâm lái.
"Ai bảo người yêu của em xinh quá chi! Ngắm mãi vẫn không đủ nên em muốn ghi dấu lại những khoảnh khắc này." - Búng tay cái bốc, đôi mắt đen láy sáng rỡ lên nghĩ ra một ý tưởng: "Mỗi ngày khi chị chở em em đều sẽ quay lại dáng vẻ này, sau đó tổng hợp thành một thước phim 30 ngày được ngồi trên xe bạn gái. Nghĩ tới thôi đã thấy hấp dẫn rồi."
"Nếu em có thể dồn tâm tư vào việc học và công việc như thế thì rất tốt."
Becky bĩu môi: "Thành tích học tập của em cũng đâu có tệ. Người ta thích chị chứ có làm gì xấu xa đâu, chẳng bao giờ chị ủng hộ em được một lần."
Nghiêng đầu lướt mắt nhìn bộ dạng tủi thân của bé con, Freen bối rối đáp: "Được rồi, chẳng phải chị đang đưa em đi gặp Idol của mình hay sao? Cách thể hiện tình cảm của chúng ta không giống nhau không có nghĩa chị không đặt tâm tư vào em."
"Em biết mà. Nhưng lúc em đang thăng hoa cảm xúc của mình chị có thể đừng nói mấy lời như tạt nước lạnh vào mặt em nữa được không? Mất hứng lắm đó." - Becky lý giải cảm xúc của mình, mà nhắc mới nhớ tối nay Sam đã rủ mọi người đến nhà cô ấy tổ chức tiệc, sẵn tiện muốn nói lời xin lỗi với Freen và bé nên họ đang trên đường đến nhà Sam, dù không thẳng thừng nói ra nhưng Becky vẫn đoán được: "Giờ Idol của em không còn là chị Sam nữa."
"Từ bao giờ thế?" - Freen ngạc nhiên hỏi, cô vẫn luôn nghĩ bé nhà mình là fan cuồng của Sam.
"Từ cái hôm trong bệnh viện em đã thoát fan luôn rồi."
Nuốt nước bọt, ngón tay trên vô lăng của Freen theo lời nói của ai đó khẽ run lên, trong lòng có chút rén. Freen chưa biết rằng Becky đã biết toàn bộ sự việc tối hôm ở bệnh viện, cô cứ nghĩ vì sự cố té vào người mình mà bé đã cạch mặt Sam thôi, như thế thì đúng là có phần cực đoan rồi.
"Em còn ghim vụ đó sao? Chỉ là sự cố thôi, hơn nữa em chịu cùng chị đến nhà Sam và Mon chị tưởng em đã cho qua rồi chứ."
Ánh mắt đanh lại đằng đằng sát khí vì lời phản biện không hề lọt tai chút nào. "Sự cố" sao? Bé đây biết tổng, chỉ là không muốn vạch trần ra thôi: "Tính em nhớ lâu thù dai lắm, em ghim đấy thì đã sao? Hơn nữa đi cùng chị là để canh chừng giữ của, ai biết được mọi người khi không có mặt em sẽ như thế nào nữa."
"Em đúng là ghen quá rồi!"
"Em cũng tự biết chừng mực, không để chị phải khó xử đâu." - Becky nhìn vẻ mặt e ngại của Freen nhanh chóng xoay chuyển tình hình, mối quan hệ của họ đang tốt đẹp, bé cũng không muốn vì những chuyện cũ gây ảnh hưởng, đặc biệt với cô người yêu hay dỗi càng phải khôn khéo hơn, không lại bị cho ăn bơ nữa cũng chỉ mỗi bé chịu thiệt.
Đến nhà Sam, cả hai nắm tay nhau đi vào bên trong.
"Hai người đến rồi, mau qua đây ngồi đi!" - Sam niềm nở gọi, cô lấy chai rượu vang khui ra rót vào ly cho mọi người.
"Đã bảo là không uống rượu rồi mà." - Freen đặt tay lên miệng ly ngăn lại nhưng đã bị Sam gỡ ra.
"Đêm nay hai người ngủ lại nhà tớ luôn đi! Ăn chơi mà kiêng cử đủ thứ còn gì vui nữa." - Sam nói xong liền nháy mắt