Chap 43
Bị chột dạ quay sang nhìn Freen vẻ mặt ngày một tối sầm, trong đầu bé chợt nhảy số nghĩ ngay đến việc đêm nay sẽ không được chị ôm ngủ nữa...
Mon nói tiếp: "Tôi không phải muốn phá hỏng bầu không khí vui vẻ ở đây, chỉ là kinh nghiệm của bản thân, những chuyện không nói rõ ngay từ đầu về sau có thể sẽ trở thành thứ gây tổn thương cho mối quan hệ của hai người. Có những chuyện nên nói rõ với nhau càng sớm càng tốt, tình yêu cũng cần sự tôn trọng." - Cô nhìn Sam nhắc nhở: "Chị định phạm lại cùng một lỗi sai sao?"
"Chị không dám!" - Sam cười giả lả đút cho Mon ăn miếng thịt cô vừa thái xong.
Dưới bàn ăn, Freen rút tay ra khỏi cái nắm tay của Becky làm cho bé không khỏi hụt hẫng, đôi mắt lấp đầy u buồn nhìn lên cô, nhưng ngay sau đó là cái bao trọn ấm áp từ bàn tay vừa được rút ra, Freen nhìn lại đứa trẻ nhỏ mỉm cười ôn hòa: "Không sao, em nói mọi chuyện đã qua thì cho qua thôi. Nhưng chị mong sau này em đừng có tự ý quyết định chuyện gì mà không bàn với chị nữa."
Sam buộc miệng chen vào: "Không thể bàn với cậu được, tình thế lúc đó mọi người cần phản ứng chân thật của cậu, mà cậu cũng đâu giỏi đóng kịch."
Ném cho Sam ánh nhìn đầy sát thương khiến cho cô bạn cụp đuôi vội im bặt: "Ngay từ đầu không nên có màn kịch ngu ngốc đó, là cậu đã kéo Becky nhà tớ xuống nước, đứa trẻ này vẫn còn chưa hiểu chuyện không trách được, cậu lớn rồi lại không chín chắn gì hết."
Becky gật đầu lia lịa đồng tình, nghe đến câu "Becky nhà tớ" trái tim bé bỏng chợt vui sướng lạ thường, đôi mắt say mê thắm đượm yêu thương trao cho Freen, bé hạnh phúc hỏi lại: "Chị không giận em sao?"
"Có giận!"
"Dạ?!" - Bé bị sốc tắt luôn nụ cười trên môi.
"Nhưng chị yêu em nhiều hơn nên lần này tha cho em đó. Dù sao ban đầu vì họ giận nhau, Sam nhờ chị và em đóng kịch giả vờ trở thành người yêu, từ đó mối quan hệ của chúng ta mới có bước tiến lớn như hôm nay, kết quả mọi người đều viên mãn, chị không muốn so đo quá trình nữa."
1
"Chị Freen..."
Mon thấy mọi người đã ổn trở lại lần nữa nâng ly rượu lên: "Thế chúng ta cạn ly vì sự viên mãn này nào!"
"CẠN LY!"
Freen mỉm cười tự thưởng cho mình ly rượu, đứa trẻ nhỏ quả thật nhiều lúc hành xử bốc đồng và khôn ranh, nhưng xuất phát điểm đều muốn thu hút sự chú ý và quan tâm của cô, sau này chỉ cần chỉ bảo thêm là được.
Ngửa cổ uống hết ly rượu thứ hai đặt xuống bàn, Becky là người vui vẻ nhất vì được Freen yêu thương tha lỗi, hôm nay cũng không quá tệ.
Sam lại rót thêm rượu vào ly cho mọi người, cô cao hứng lên tiếng: "Chúng ta chơi cái gì đó đi, chỉ ăn và trò chuyện không thì chán lắm."
Becky tò mò: "Chị muốn chơi trò gì?"
"Chúng ta sẽ viết ra nhiệm vụ vào một tờ giấy và xếp lại, sau đó trộn lẫn vào nhau. Ai bốc trúng phải thực hiện nhiệm vụ được giao, không thì phải bị phạt rượu." - Sam nhớ đến tình tiết trong một bộ phim nào đó cô đã quên mất tên, nói chung trò này khá thú vị.
1
Freen nheo mắt: "Các cậu toàn những nhiệm vụ trời ơi đất hỡi thôi, tớ không chơi."
Sam nháy mắt với Becky: "Vậy em có chơi không? Ba người chúng ta chơi cũng được mà, nếu em không hoàn thành chỉ cần chịu phạt uống một ly rượu."
1
"Em chơi!" - Bé con nhanh miệng đồng ý, và thành công làm cho ai đó hằn học không vui.
Mon nói thêm: "Nhiệm vụ không được quá đáng và người chơi có thể thực hiện được ngay. Chị Freen không chơi thật sao?"
Freen mím môi chần chừ, cuối cùng quyết định tham gia, để đứa trẻ đó chơi một mình cô cũng không an tâm.
Sam trộn đều các nhiệm vụ với nhau, sau đó là người đầu tiên bốc thăm mở ra đọc: "Nhiệm vụ của tớ là: "Trộn một thìa nước mắm và một thìa mù tạt ăn chung với nhau". Ai viết cái nhiệm vụ quái quỷ này thế?"
"Em đó!" - Mon cục súc đáp kèm theo ánh mắt sắc lẻm nhìn Sam.
Nét mặt khó coi nhanh chóng biến hóa vui vẻ đáp, dù sao hình phạt vẫn dễ chịu hơn nhiều: "Được, chị uống rượu là được."
Freen mở nhiệm vụ của mình ra, hàng chân mày lập tức chau lại, Becky nhìn thấy chồm tới đọc hộ: "Hôn người đối diện mình một cái."
Mọi ánh mắt đều hướng về người đối diện Freen, và người đó chính là Mon,