Chap 6
Trung tâm thương mại.
Mặc cho các nhân viên ra sức khen ngợi vóc dáng và khuôn mặt xinh đẹp của Becky khi cô thử qua những chiếc váy cao cấp, sản phẩm mới nhất của mùa xuân năm nay, Freen không có gì để tâm đến và gần như đã ngủ gật trong lúc chờ đợi đứa trẻ nhỏ đang mải mê chọn quần áo.
Sau khi chán chê với việc lựa chọn trang phục cho mình, Becky bắt đầu chú ý đến cái người vẫn đang say ngủ trên ghế sô pha trước mặt, không những không khó chịu vì bị xem nhẹ, bé con còn cảm thấy thú vị nhỏ nhẹ bước đến gần ngắm nhìn khuôn mặt thanh thản đang say giấc.
Mỉm cười lấy điện thoại ra chụp vài tấm hình, Becky cố tình ngồi cạnh chụp thêm vài góc máy chung khung hình cả hai với nhau.
Hài lòng nhìn hai cô gái xinh đẹp chung khung hình với nhau, Becky khẽ thốt: "Trông chị bây giờ đáng yêu hơn lúc tỉnh nhiều."
Tự dưng Becky phát hiện ra một điều thú vị khác, cô yêu thích Sam bởi vì vai diễn nữ tổng tài xinh đẹp và giỏi giang đầy soái khí, ngoài đời Idol của cô lại rất ngọt ngào và tử tế, tính ra Freen mới đúng là gu người yêu lý tưởng Becky yêu thích, vừa khí chất vừa xinh đẹp.
"Nếu chị là đàn ông tôi nhất định sẽ tán chị." - Ngón tay nhịp nhẹ mấy cái lên chóp mũi cao nhọn của Freen, bé con nửa đùa nửa thật nói, không ngờ đã đánh thức cô dậy.
Freen chớp mắt vài cái để nhìn rõ phía trước, hình ảnh quen thuộc đập vào mắt giúp cô nhận ra hoàn cảnh hiện tại: "Em lựa đồ xong chưa?"
"Tôi chọn xong rồi, có chị chưa chọn được cái nào."
"Tôi mặc như vậy được rồi." - Freen rất hài lòng với bộ com lê nữ nâu nhạt mình đang mặc.
Bé con lắc đầu dúi vào tay Freen một chiếc váy trơn màu xanh ngọc dài tới gối, vừa hay rất hợp với chiếc váy hoa cùng màu Becky đã nhắm trúng.
"Chị thử cái này đi! Đây là mệnh lệnh của "bạn gái" chị trong ngày hôm nay!" - Becky cố tình nhấn mạnh từ bạn gái với Freen, cô đang ở tâm thế người sẽ giúp đỡ bạn của cô ấy, Freen không thể không chiều cô chuyện đơn giản như vậy.
4
Hạ thấp mi mắt nhìn xuống chiếc váy, yêu cầu này cũng không phải quá đáng, Freen sẽ nhún nhường một lần: "Được!"
Khi Freen bước vào phòng thay đồ định chốt cửa lại, đột ngột cánh cửa bật mở làm cho cô điếng người mở to mắt lên nhìn, Becky đang cầm trên tay chiếc váy hoa của cô ấy đứng trước mặt cô.
"Em vào đây làm gì?" - Ai đó bối rối hỏi.
Bé con tỉnh bơ đáp: "Chúng ta đều mặc thử váy, chị giúp tôi kéo khóa lên, tôi cũng giúp chị điều tương tự. Tôi khỏi phải nhờ nhân viên kéo hộ." - Becky nheo mắt nhìn lên hai má nhuận hồng của người trước mặt, nhếch môi hỏi: "Chị lại ngượng sao?"
1
"Đương nhiên rồi. Tôi có thể tự kéo khóa váy lên được..."
Becky bĩu môi: "Chán chị ghê! Vậy tôi thay trước, chị kéo khóa lên giúp tôi rồi chị thay sau."
Còn chưa đợi sự đồng ý của Freen, Becky đã xoay người cởi chiếc áo phông và quần short đang mặt ra thử chiếc váy hoa vào, sự việc quá đỗi chóng vánh làm Freen không kịp trở tay chỉ biết nghiêng đầu né tránh, thế nhưng cảm giác ngượng ngùng vẫn không