Chap 7
Nhà Khun Sam
Chiếc ô tô của Freen đã đậu trước cổng nhà Khun Sam nhưng Freen và Becky vẫn còn ngồi trên xe chưa bước xuống, cô quay sang nhìn bé con xác nhận lần cuối: "Bây giờ em hối hận muốn đổi ý vẫn còn kịp đó."
Nở nụ cười quen thuộc chống tay lên cằm nhìn Freen, Becky đáp: "Xem ra người đang hối hận là chị. Tôi chưa bao giờ hối vận về lời đề nghị thú vị này hết. Có điều..."
"Chuyện gì?"
"Tôi sợ thái độ và vẻ mặt của chị sẽ làm lộ việc chúng ta đang đóng kịch trước mặt bạn gái Sam quá."
"Vậy em muốn thế nào đây?" - Đó cũng là điều khiến Freen bận tâm, cô xưa nay chưa từng giả vờ trước mặt ai, còn phải giả vờ có người yêu đúng là một thử thách quá lớn.
Nháy mắt tinh nghịch, Becky đưa tay nựng lên má người bên cạnh một cái đáp: "Lát nữa họ có hỏi gì tôi sẽ phụ trách trả lời, chị chỉ cần phụ họa gật đầu theo thôi, và không được có biểu cảm khó chịu khi tôi thân thiết với chị thế này."
Freen nuốt xuống cơn uất ức để một đứa trẻ nhỏ "dạy dỗ", dù sao về mặt này Becky linh hoạt và khéo ăn nói hơn mình, Freen chỉ có thể bấm bụng nghe theo.
"Chúng ta vào trong thôi!"
Vừa bước xuống xe, Becky chủ động đan tay mình vào tay Freen nắm chặt, tay còn lại khoác lên cánh tay "bạn gái" thân mật bước vào nhà: "Như vậy mới đúng nè, chị yêu!"
Lần này Freen đã không không còn phản ứng lại cử chỉ thân thiết đường đột của Becky, dù vậy cô vẫn chưa thể hoàn toàn thoải mái tiếp nhận.
"Còn một điều nữa."
"Lại chuyện gì?"
"Cách xưng hô của chúng ta xa cách quá, hãy đổi lại là chị - em cho tình cảm nhé!" - Thêm một cái nháy mắt đầy tính sát thương nữa từ Becky.
"E hèm! Tùy em!"
Giống như tối hôm qua, Khun Sam vẫn đang đứng trước cửa nhà đợi người, có khác chăng bên cạnh cô hôm nay còn có thêm sự xuất hiện của bạn gái Mon. Becky cố giấu đi sự phấn khích khi biết rằng chuyện tình cảm của Sam Mon hoàn toàn có thật chứ không còn là do fan đẩy thuyền, nhưng vẫn không thể tự chủ buột miệng thì thầm đủ để Freen nghe được: "Mon ngoài đời cũng xinh quá đi! Hai người họ ai cũng đẹp hết."
"Em có bạn gái rồi đó, bớt nhìn ngắm lung tung đi!" - Freen đơn giản chỉ cảm thấy không vui khi bé con khen người khác xinh đẹp quá lộ liễu, nhưng lời vừa nói xong liền cảm thấy có gì đó gây hiểu lầm, và rất nhanh đã được Becky nắm bắt hướng mắt nhìn cô đầy hàm ý.
"Chị Freen ghen rồi sao? Đáng yêu thế!"
"Tôi không để bị em chọc tức nữa đâu."
"Sửa lại cách xưng hô của chị đi nào, chúng ta đang tiến gần tới chỗ họ rồi đó." - Giọng Becky rất khẽ nhắc nhở.
Khun Sam mỉm cười chào hai người mới tới, cô nắm tay dắt Mon vào nhà cùng với mình: "Hai cậu vào đi! Tối nay tớ có chuẩn bị một bữa ăn nhỏ cho mọi người đây."
Ngồi trên bàn ăn, Mon vẫn đang cẩn thận quan sát thái độ của cặp đôi trước mặt, theo trí nhớ của cô Freen rất ít nói và khép kín, không ngờ lại quen được người yêu xinh đẹp và cởi mở như vậy, còn là một cô gái.
"Bất ngờ thật đó! Tôi không nghĩ người yêu của Freen lại là một cô gái xinh đẹp thế này." - Mon niềm nở bắt chuyện, tay nâng ly rượu vang đỏ lên mời khách.
Freen đã từ chối thay bằng ly nước lọc: "Xin lỗi! Tôi phải lái xe."
Mon gật nhẹ đầu hướng mắt sang Becky chờ đợi: "Thế thì mời người yêu của chị nhé! Lần này không được từ chối nữa đâu."
Freen định đáp lại nhưng Becky đã nắm lấy tay cô dưới bàn ngăn Freen phản ứng, Becky vui vẻ cụng ly với Mon: "Tất nhiên rồi, em rất vui vì được Idol mời rượu mình."
Nhìn bé con uống ngụm lớn rượu nuốt xuống đột nhiên Freen cảm thấy có chút khó chịu trong lòng, ngay sau đó vẫn là nụ cười tươi của Becky dành cho cô, giọng có phần nũng nịu: "Em muốn ăn dâu!"
Freen bất giác xoa nhẹ mái đầu Becky, cô lấy trái dâu tây đỏ mọng trên dĩa đút cho bé con nhà cô ăn: "Của em này!"
3
"Cái ánh mắt tình tứ đó có thể dẹp sang một bên không?" - Khun Sam mừng thầm trong bụng vì màn thể hiện tình cảm không thể nào xuất sắc hơn được nữa của đôi bạn trẻ, dù vậy cô vẫn phải lên tiếng để tém tém lại. Ánh mắt vô tội nhìn sang bạn gái cô nhún vai như muốn nói "Em đã tin chị trong sạch chưa?"
Mon vẫn chưa hết nghi ngờ song cũng không tiện làm lớn chuyện, cô rót thêm rượu vào ly của mình và Becky: "Thêm một ly nữa nha, fan của chúng tôi."
"Becky không uống nhiều được đâu, em đừng làm khó em ấy." - Giọng Freen dần trở nên không vui, và một lần nữa Becky phải ra mặt đỡ lời.
"Đêm nay rất vui, chị phụ trách lái xe, em phụ trách uống