Edit: Giai Kỳ (_giaiky_)
Làm tình đến tận khi trời tối mịt, hai người thành công bỏ mất hai tiết học. Đợi đến khi Tiêu Tiêu tỉnh dậy từ trong giấc ngủ say mới phát hiện Lâm Vân gọi cho cô mười mấy cuộc điện thoại cùng mấy chục tin nhắn.
Cô sợ hãi, lại không biết nên giải thích việc mình đột nhiên mất tích với Lâm Vân như thế nào. Lại càng sợ các thầy cô sẽ gọi điện báo cho ba mẹ cô về việc cô biến mất.
Tay cô run rẩy vừa định gọi điện cho Lâm Vân thì đột nhiên điện thoại bị ai đó cướp mất.
Quay đầu lại nhìn, hoá ra là Từ Hoàng.
Cậu đang âm trầm mà nhìn cô chằm chằm.
Cô không biết mình vào nhà Từ Hoàng từ lúc nào, cũng không biết cậu đã dùng cách gì để mang cô từ trong trường học ra, chỉ biết rằng bây giờ khả năng cậu tuỳ thời có thể giết cô là rất lớn.
Tính mạng bị nguy hiểm nên cô chẳng còn quan tâm đến video làm tình nữa. Vốn cô định lừa Từ Hoàng quan hệ cho qua chuyện, sau đó xin giáo viên nghỉ học rồi chạy đến đồn báo cảnh sát.
Nhưng ngàn tính vạn tính, cô lại đánh giá quá cao về thể lực của mình.
"Từ Hoàng, trường học..." Cô run rẩy mở miệng.
"Anh xin nghỉ cho em rồi."
Lời còn chưa nói xong, Từ Hoàng đã trả lời.
Trong lòng Tiêu Tiêu hoảng hốt, Từ Hoàng lấy cớ gì để xin nghỉ cho cô? Tại sao giáo viên lại đồng ý? Nhìn thấy cô bị hôn mê, việc đầu tiên nên làm không phải là nên kiểm tra tình trạng sao? Sao giáo viên lại để Từ Hoàng tuỳ ý mang cô đi?
Không đúng, cậu đang nói dối.
"Tiêu Tiêu, em đoán đúng rồi."
"Cái gì?"
Sắc mặt Tiêu Tiêu trắng nhợt: "Cậu nói cái gì?"
"Đúng vậy, không có xin nghỉ gì hết, là anh trộm mang em ra khỏi trường." Từ Hoàng câu môi cười, tiếng cười bệnh hoạn doạ người, ngón tay lạnh lẽo của cậu vuốt ve môi đỏ run rẩy của cô, từng chút từng chút giống như đo xem đôi môi này co đúng ý của cậu hay không.
"Từ...Từ Hoàng, đừng đùa..."
Tiêu Tiêu không muốn thừa nhận sự thật này.
"Tiêu Tiêu, anh thật sự không yên tâm khi để em cùng Phó Nham ở cạnh nhau. Lỡ đâu hai người châm lại tình xưa thì anh phải làm sao?"
Từ Hoàng cuốn lấy một sợi tóc đen của cô rồi đưa lên mũi, nhẹ nhàng ngửi ngửi, biểu tình say mê.
"Vốn dĩ tôi không hề quen cậu học sinh mới kia. Nếu không phải cậu cứ năm lần bảy lượt nhắc tới thì ngay cả tên cậu ta là gì tôi cũng không biết. Từ Hoàng, cậu đừng như vậy, thân thể tôi đều là của cậu, sao có thể thích người khác được chứ?"
Tiêu Tiêu bất đắc dĩ, chỉ đành phải nhẫn nại trấn an cậu. Bởi vì liên quan đến an