Người Ngồi Sau Tôi Là Biến Thái

Chương 56


trước sau


Edit: Giai Kỳ (_giaiky_)

Lông tơ của Tiêu Tiêu dựng lên.

"Từ Hoàng, chuyện sinh con không phải chúng ta đã thương lượng rồi sao? Chờ chúng ta tốt nghiệp đại học xong rồi mới sinh mà?"

Tiêu Tiêu cười cực kì miễn cưỡng.

"Vốn dĩ là như vậy, nhưng bây giờ thay đổi rồi Tiêu Tiêu à!" Môi mỏng cọ cọ ở cổ cô, ngứa ngáy khiến cô quay đầu đi.

Nhưng cô vừa mới quay đi, ngay sau đó hàm dưới đã bị cậu nhéo lấy, cưỡng chế xoay trở về.


"Sao? Anh chỉ mới chạm vào thôi mà em đã không thích à?" Hàm dưới của cô bị cậu nhéo không nhẹ, đau đến nỗi Tiêu Tiêu phải cau mày.

"Có phải nếu nó chạm vào em thì em sẽ chủ động mở chân ra, để mặc cho nó chơi đúng không?"

Tưởng tượng đến lúc cô dang rộng hai chân, giống như lúc làm tình với mình, kiều mị thở dốc, đong đưa eo liễu mảnh khảnh, cùng Phó Nham liều chết triền miên, cậu liền hận không thể giết chết cô.

"Từ Hoàng, cậu điên đủ chưa? Có bệnh thì đi khám bác sĩ đi, tôi cũng không phải thú bông để cậu tuỳ ý phát tiết tâm trạng!"

Tiêu Tiêu đã nhẫn nại, nhưng cậu được đăng chân lại lân đằng đầu, lòng tự trọng khiến cô khó có thể tiếp thu.

"Quả nhiên em vẫn muốn quay lại bên nó. Nói cái gì mà sẽ li hôn với nó...những lời này hoá ra chỉ là cái cớ để thoát khỏi anh!" Cậu lộ ra biểu tình như kiểu "hoá ra là như vậy".

Tiêu Tiêu cho rằng cậu bị tâm thần, mà nói đạo lí với một người tâm thần không ổn định thì đúng là vô dụng.

Cô dùng hết sức lực đẩy cậu ra, nhanh chân chạy về phía cửa lớn.

Mới chạy chưa được hai bước đã bị người kia liều mạng túm về, ngay sau đó chính là tiếng vải vóc bị xé nát.

Trong giây lát, quần áo của cô đã bị xé vụn.

Đôi tay gắt gao che lại hai bầu ngực tròn trịa, dũng khí nháy mắt bị sợ hãi chiếm lấy, gương mặt cô tái nhợt đầy bất an: "Từ Hoàng, cậu muốn làm gì?"

Cậu lại muốn giết cô sao?


"Thân thể của Tiêu Tiêu thật đẹp!" Từ Hoàng dùng ánh mắt si mê đánh giá cô từ trên xuống dưới một lượt.

"Nếu đẹp như vậy thì sau bày Tiêu Tiêu không cần mặc quần áo đâu."

Lời nói sau đó của Từ Hoàng khiến Tiêu Tiêu ngỡ mình đã gặp ảo giác.

"Hơn nữa cả người trần trụi cũng tiện để chúng ta làm tình."

Tay lớn xoa xoa thân thể mềm mại của cô, mang theo sắc tình khiêu khích, dọc theo xương sống, lấy đầu ngón tay làm trung tâm, chậm rãi khuếch tán ra bên ngoài.

Cả người Tiêu Tiêu run lên, liên tục đẩy bàn tay đang làm càn kia ra, hai luồng miên nhũ trước ngực mất đi che đậy cứ thế nhảy ra trong không khí.

Đáy mắt Từ Hoàng xoẹt

qua một tia sáng màu đỏ, tay cậu nhanh như chớp chộp lấy ngực cô rồi mạnh mẽ xoa nắn.

"A..."

Tốc độ của cậu quá nhanh, Tiêu Tiêu sợ hãi kêu một tiếng, đang định đẩy cậu ra thì đùi phải không hề báo động bị người kéo lên, tam giác bí ẩn bị cưỡng chế mở ra.

Môi âm hộ béo mập tiếp xúc với không khí lạnh lẽo, hai mảnh hoa môi hơi hơi rung động.

Tiêu Tiêu bị mất thăng bằng theo bản năng duỗi tay ôm lấy cổ Từ Hoàng để ngừa chính mình sẽ ngã xuống.

Trong nháy mắt côn thịt đã để trước huyệt khẩu, không hề có tiền điên, mị huyệt chặt chẽ khô khốc đột nhiên bị nhét vào một cái quy đầu cực lớn.


Tiêu Tiêu đau đến nỗi mồ hôi lạnh ứa ra.

Không đợi cô thích ứng, một tay Từ Hoàng thủ sẵn lấy eo cô, một tay lôi kéo cẳng chân thon dài, thẳng lưng, ngang ngược cắm tận gốc côn thịt vào hoa huyệt của cô.

Cả người giống như bị chém thành hai nửa, Tiêu Tiêu đau đến nỗi gân xanh trên trán cũng lộ ra, mồ hôi như hạt đậu theo thái dương chảy xuống.

"Làm với anh thì khô khốc khốc, còn với nó có phải là dâm thuỷ chảy ròng ròng không?"

Từ Hoàng thô thanh thô khí chất vấn cô, nếu là ngày thường cậu chắc chắn sẽ bị mị huyệt chặt chẽ dụ hoặc, không quan tâm mà chơi tiểu huyệt của cô, chơi cô tới nỗi liên tục cao trào, làm cô dục tiên dục tử.

Nhưng từ sau khi Phó Nham xuất hiện, tất cả mọi thứ đều thay đổi.

Mỗi khi cậu rong ruổi ở trong cơ thể cô, cậu sẽ không tự chủ được mà phỏng đoán rằng ngày xưa Tiêu Tiêu yêu Phó Nham sâu đậm như vậy, có phải cũng sẽ giống cậu, dùng hết mọi thủ đoạn chỉ vì làm đối phương thoả mãn. Mà không phải giống như bây giờ, cô chỉ biết dùng ánh mắt hận thù nhìn chăm chú vào cậu.

Sự đố kị nứt tim nứt gan này thành công phá huỷ lí trí của cậu, làm cậu trở thành một ác ma chỉ biết ghen ghét, khiến cậu vươn móng vuốt sắc nhọn về phía người con gái mà cậu yêu sâu nặng bao năm nay.

[944 words]
23/05/2021



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện