Edit: Giai Kỳ (_giaiky_)
Tiểu huyệt khẩn trí bị cậu thô bạo, ngang ngược mà thọc vào rút ra, vách thịt gắt gao mấp máy bám lấy thân côn thịt, đau đớn mãnh liệt khiến vẻ mặt đau xót của Tiêu Tiêu càng thêm rõ ràng.
Từ Hoàng không quan tâm mà cắm vào tiểu huyệt của cô, lúc ra vào không có dâm thuỷ bôi trơn nên không được thông thuận, trên người cậu toát ra một tầng mồ hôi mỏng.
Cứ việc như vậy cậu cũng không chịu dừng lại mà cứ thế tra tấn cô, nhìn gương mặt nhỏ cô tràn ngập đau đớn, ngược lại trong lòng còn sinh ra cảm giác thống khoái khó có thể miêu tả.
Mặc kệ là đau đớn hay là vui sướng thì cũng đều do một tay cậu tạo ra.
Cậu không hề cảm thấy xấu hổ về hành vi đê tiện của mình, rồi lại không nhịn được trầm luân ở trong sự phấn khích khi khống chế hỉ nộ ái ố của cô gái mình yêu.
Giống như chỉ cần làm như vậy thì địa vị của cậu ở trong lòng cô sẽ trở lên cao thượng, so với Phó Nham vừa mới xuất hiện, cậu liền có tự tin sẽ thắng được.
"Tiêu Tiêu đau không?" Cậu cắn vành tai cô rồi lại dùng hàm răng cọ xát.
Giờ khắc này cô chỉ hận không thể giết được cậu, dưới thân đau nhức, về mặt tâm lí lại bị chịu nhục nhã, không thứ gì là không làm cô phẫn nộ.
"Từ Hoàng, tôi tuyệt đối sẽ không sinh con cho cậu!"
Tức giận làm cô mất đi lí trí, bây giờ Tiêu Tiêu hệt như dã thú. Cô nghĩ, nếu đã không thể dùng thân thể để phản kích vậy thì dùng những lời nói bén nhọn để làm cậu bị thương đi.
Động tác thọc vào rút ra của Từ Hoàng chậm lại, mất nửa ngày, cậu cười cười, cúi đầu nhìn cô, dùng ngữ khí nhất định phải có được nói: "Em không có quyền quyết định đâu!"
Dứt lời, giống như để trả thù câu nói vừa rồi của cô, khoái cảm như mưa rền gió dữ đột nhiên ập tới.
Nhục huyệt mẫn cảm dưới động tác ra vào cực kì có kĩ xảo của cậu đã bắt đầu chảy ra dâm thuỷ, dâm thuỷ lại từ trong tiểu huyệt bắt đầu khuếch tán theo động tác của côn thịt.
Tiểu huyệt bắt đầu trơn mềm ấm nóng.
Đau đớn dần dần lui đi, thay vào đó chính là tê dại, bởi vì có dâm thuỷ nên côn thịt ra vào càng lúc càng nhanh.
Côn thịt dùng sức đỉnh vào sâu bên trong cô, đâm về phía nhục bích mẫn cảm, tê dại ngứa ngáy khiến cô vô ý kẹp chặt tiểu huyệt, gắt gao bọc lấy côn thịt cực lớn khiến nó tiến không được mà lùi cũng không xong.
Từ Hoàng hít sâu một hơi, mất tiếng nói: "Tiêu Tiêu thật