Edit: Smile (Smilinggg02)
"Bạn, bạn gái nhỏ, mau phụ khuyên bảo bạn trai cô đi."
Chân tài xế dẫm lên chân ga phát run, thấy Tiêu Tiêu tỉnh lại, ông ta không ngừng cầu cứu Tiêu Tiêu.
Vì hiện tại đang lái xe, ông ta không thể đặt mọi sự chú ý lên cổ mình, vì vậy chỉ có thể vừa quan sát đèn đường vừa rũ mắt nhìn con dao sắt lẹm trên cổ mình, nhưng ông ta cũng rất sợ, sợ chỉ vô ý một chút thôi, dao nhỏ không có mắt, trực tiếp cắt qua yết hầu của ông ta.
"Từ Hoàng, buông dao ra."
Tiêu Tiêu sau khi trải qua khủng hoảng, nhanh chóng bình tĩnh lại.
Kỳ thật, không chỉ tài xế sợ, Tiêu Tiêu cũng sợ, Từ Hoàng cầm trong tay vũ khí với tinh thần không ổn định rất có thể ra tay giết người, không chỉ làm bản thân bị thương mà còn làm người khác bị thương.
"Tiêu Tiêu, anh dẫn em đi du lịch nhé?"
Cậu quay đầu nhìn vẻ mặt căng thẳng của Tiêu Tiêu, hô hấp Tiêu Tiêu có chút hỗn loạn, tròng mắt đảo nhanh một vòng sau đó cô nói: "Được, đi du lịch, nhưng mà cậu thả dao xuống trước đi."
"Không được, nếu thả dao ra ông ta sẽ không đưa chúng ta đến bến tàu nữa."
"Tôi đưa tôi đưa, anh đẹp trai, chỉ cần thả dao ra, cậu muốn tôi đưa đi Tây Thiên cũng được."
Tài xế taxi thật sự sợ hãi, nói năng cũng trở nên lộn xộn.
Tiêu Tiêu đỡ trán, "Từ Hoàng, ông ấy đang lái xe, cậu cầm dao uy hiếp người ta, lỡ như ông ta tinh thần không ổn định gây ra tai nạn thì sao."
Từ Hoàng như nghĩ tới cái gì đó mà nhìn cô một lúc lâu, "Tiêu Tiêu không phải em muốn khuyên anh buông dao ra rồi phối hợp với tài xế bắt anh đấy chứ?"
Bàn tay nhỏ trên ghế nắm chặt lại, "Sao có thể, ông ấy đang lái xe, còn tôi lại là một nữ sinh, có thể đánh thắng được cậu sao?" Tiêu Tiêu giải thích.
"Nhưng Tiêu Tiêu là một nữ sinh thông minh."
Toàn bộ lực chú ý của Từ Hoàng đều dồn lên người Tiêu Tiêu, xe taxi đột nhiên xốc nẩy mạnh, ngay sau đó tài xế taxi kêu la thảm thiết như bị chọc tiết gà.
Tiêu Tiêu kinh hãi, Từ Hoàng nhanh chóng rút dao lại, đang muốn kiểm tra xem tài xế có bị thương không, Tiêu Tiêu dùng sức, bất ngờ đẩy ngã Từ Hoàng lên ghế, dao nhỏ trên tay cậu bởi vì nhất thời bất cẩn cũng rớt ở ghế lái phụ.
"Nhanh, ném con dao ra ngoài."
Tiêu Tiêu đè lên Từ Hoàng, ý muốn tài xế nhặt con dao nhỏ ném ra bên ngoài.
Lúc này tài xế vô cùng khẩn trương, trên cổ ông ta còn bị cắt một đường, tuy rằng chảy không nhiều máu, nhưng cũng nhuộm đỏ một mảng trên cái áo sọc xanh đen của ông ta.
"Không, không được. Tôi, tôi còn phải để ý đường đi."
Tuy rằng đã đêm đã khuya, nhưng đường đi về phía