Tư Đồ Lưu Phong nhanh chóng đi tới trước mặt Trần Bình, trên mặt anh ta mang theo nụ cười cực kỳ khinh thường, thậm chí còn muốn nhân cơ hội thu thập Trần Bình.
| "Cửa hàng này do tên nhãi anh mở à, tôi nhìn dáng vẻ này thì chắc cũng chưa mở được bao lâu nhỉ, không bằng ngoan ngoãn giao toàn bộ những thứ bên trong cho tôi?"
"Nếu như quỳ xuống lấy lòng tôi, nói không chừng tôi có thể suy tính một chút, cho anh một cơ hội sống sót, nhưng nếu anh muốn phản kháng thì cũng đừng trách tôi."
Thái độ của Tư Đồ Lưu Phong đúng là có chút kiêu ngạo quá đáng, anh ta hoàn toàn không coi Trần Bình ra gì, thậm chí còn cố ý muốn chuẩn bị gây hấn với Trần Bình.
"Đừng nói nhảm nhiều thế, muốn làm gì thì tiếp tục làm đi!"
Trần Bình cũng rất bực bội, đám người này nói nhảm nhiều quá, nếu bọn họ đã muốn đối phó với mình thì trực tiếp ra tay đi, làm gì mà phiền phức nhiều thể.
Tư Đồ Lưu Phong thấy Trần Bình dám lớn lối như thế thì không nói thêm gì, trực tiếp ra tay luôn, dựa vào năng lực của anh ta mà muốn trừng trị Trần Bình, vậy chỉ là chuyện nhỏ, làm đơn giản vài phút là xong.
Tư Đồ Lưu Phong trực tiếp vươn tay triệu hoán ra một tia chớp đánh về phía Trần Bình, nhìn dáng vẻ của anh ta dường như tính giết Trần Bình luôn vậy.
Người chung quanh nhìn hàng lôi điện trên trời, trong nháy mắt sợ hãi không thôi, bọn họ chỉ hận không thể tranh thủ thời gian trốn đi, không muốn chọc vào đối phương.
Mà những người bình thường kia cũng sớm trốn đi rồi, bọn họ không dám vây xem, ai biết nơi này có xảy ra nguy hiểm gì không, nếu đến lúc đó bọn họ chọc vào một ít phiền toái thì coi như xong đời.
Khi ai cũng nghĩ là Trần Bình sẽ phải chết, thì anh cũng trực tiếp vươn tay VỖ xuống một tia sét trời giáng.
Tia sét này trong nháy mắt trở nên rất nghe lời, nhanh chóng biến mất không thấy, cứ như trở thành thủ hạ của Trần Bình vậy.
Lúc Tư Đồ Lưu Phong còn chưa kịp phản ứng, tia sét này lại xuất hiện lần nữa, có điều lần này tấn công về phía Tư Đồ Lưu Phong mà thôi, nhìn dáng vẻ như muốn trừng trị Tư Đồ Lưu Phong vậy.
Tư Đồ Lưu Phong nhất thời cũng có chút ngẩn ra, ngây người nhìn cảnh này, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra.
Đến khi anh ta phản ứng lại hoàn toàn đã muộn, bị tia sét trực tiếp thiêu đốt, nhìn dáng vẻ đúng thảm. "Ha ha, ai bảo không có việc gì ở đây nói lung tung, bây giờ chỉ có một con đường chết"
Cổ Nhạc Nhạc đứng bên cạnh, mặt mũi tươi cười nói, trên mặt cậu mang theo vẻ xán lạn, rõ ràng biết được thực lực của đối phương rồi.
Cái vị gọi là sư huynh này cũng rất lợi hại, có điều cũng chỉ đến thế mà thôi.
"Đây chính là thực lực của anh sao? Đúng là làm tôi quá thất vọng, nếu như lợi hại thêm một chút thì tốt, nhưng giờ xem ra cũng thường thôi chẳng có gì lạ, bảo tông chủ của các người đến nói chuyện với tôi đi, các người chẳng có tư cách đầu".
Nói xong, Trần Bình phất tay, hoàn toàn không để ý tới đối phương, anh thấy cái tên này chỉ là nhãi nhép vô dụng thôi, có gì mà phải kiêng dè?
Người vây xem chung quanh cũng không ngờ Trần Bình lại lợi hại thế, bọn họ ở một bên mà vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
"Cái tên này rốt cuộc là ai lại có thể đánh Tư Đồ sư huynh thành thế này, chẳng lẽ anh ta là một cao thủ thật sao?"
"Tư Đồ sư huynh này là ai, anh quen à?"
Đám người chung quanh cũng không ngừng tò mò hóng chuyện, bọn họ đều rất muốn biết