Đàm Lãng Phong tự cho rằng kế hoạch của mình hết sức thành công, mà trên thực tế ở trong mắt của đám người Trần Bình thì người này còn khôi hài hơn cả so với vở hài kịch.
Ngay khi trận đấu này kết thúc, lão giả bên phía chủ sự cũng lộ ra một nụ cười sáng lạn.
"Các vị tông chủ, có lẽ bây giờ các vị vẫn còn chưa biết một tin tức xấu cực kỳ quan trọng nhỉ? Tháp Lưu Ly sắp mở ra rồi, người có thể xông qua được cánh cửa này tất nhiên sẽ có vô số phần thưởng"
Lời này vừa nói ra, toàn trường đều hoảng sợ, bọn họ đều không hề nghĩ đến thể mà Tháp Lưu Ly lại mở ra một lần nữa sau nghìn năm qua.
"Đây thật sự là quá tốt, thế mà Tháp Lưu Ly lại mở ra. Không biết lần này có ai có thể qua cửa hoàn toàn được hay không đây".
"Trải qua sự chuẩn bị suốt nghìn năm, tôi tin tưởng sẽ không có ai có thể thành công trèo lên đỉnh đầu"
"Cái này cũng không dễ nói đầu, Nghìn năm trước cũng chính là lúc mở ra lần trước, nhiều thiếu niên anh hùng như vậy mà cuối cùng chỉ vượt qua được cửa ải thứ năm thôi."
Tất cả mọi người đều cẩn thận dè dặt mà bàn luận về chuyện của Tháp Lưu Ly.
Đám người Trần Bình căn bản không rõ lắm về Tháp Lưu Ly này, cho nên anh cũng không nhịn được mà tò mò nghe người xung quanh bàn luận.
"Lần này Tháp Lưu Ly mở ra sẽ có rất nhiều anh biệt trẻ tuổi ra đời hơn nữa, đây là lúc để khảo nghiệm thực lực cá nhân." Lão giả rất vui mừng mở miệng nói.
Ông ta chỉ là một tán tu, cho nên ông ta cũng không cảm thấy hứng thú đối với những trận chiến đấu giữa các loại tông môn.
Nhưng đối với sự tồn tại giống như Tháp Lưu Ly, ông ta mà không có hứng thú là tuyệt đối không có khả năng.
"Hả?"
"Tiếp theo tất nhiên lão phu cũng sẽ đi thử một hồi, không biết mọi người có ai có thể sở hữu thực lực như vậy không"
Nói xong lời này ông ta không nhịn được mà cười cười, trực tiếp xoay người rời khỏi nơi này.
Tiếp theo Tháp Lưu Ly sắp được mở ra, ông ta phải đi chuẩn bị thật tốt mới được.
Tháp Lưu Ly này hết sức thần kỳ, bất luận là kẻ nào cũng đều có thể đi được, nhưng sau khi tiến vào trong quá trình, thực lực của bọn họ sẽ bị áp đến cảnh giới thấp nhất.
Dùng loại cảnh giới này đi đối mặt với đủ loại nguy cơ.
Nếu như có thể thành công mà tiến vào tầng cao nhất của Tháp Lưu Ly, cũng chính là tầng thứ chín vậy thì tiếp theo bọn họ đã có thể sở hữu được không ít đồ tốt.
Nghe nói những người đã thành công tiến vào tầng thứ năm lúc trước, sau khi ra ngoài, người nào người nấy cũng đều là sự tồn tại như anh liệt vậy.
Thực lực của mỗi người đều tuyệt đối không thể khinh thường được, hơn nữa hình như còn chiếm được rất nhiều cơ duyên không tồi ở bên trong.
Nói tóm lại, đám người này không có một ai là kém cỏi cả, mỗi người đều đã phát huy ra năng lực cường đại của mình.
Bởi vì toàn bộ thực lực đều bị hạn chế tới cảnh giới giống nhau, cho nên tố chất thân thể cũng cực kỳ quan trọng, giống như lão giả tán tu lúc trước kia vậy, rất rõ ràng ông ta sẽ không giành được bất kỳ ưu thế nào.
Nhiều nhất thì ông ta chỉ có kinh nghiệm chiến đấu tương đối phong phú hơn một chút, dưới tình huống
thực lực ngang nhau, thật ra ông ta cũng không nhất định là có thể xử lý đám nhóc kia được.
Người trẻ tuổi cực kỳ liều mạng, bọn họ sẽ không quan tâm nhiều thứ lung tung như vậy, tất cả mọi người đều liều mạng mà xông về phía trước.
"Tháp Lưu Ly này sẽ chết người, chúng tôi cũng phải đi nhanh chóng chuẩn bị cho tốt. Các vị tông chủ cáo từ"
"Tông môn chúng tôi cũng vậy. Lần này chúng tôi sẽ phát ra rất nhiều đệ tử tinh anh đến khiêu chiến, hy vọng mọi người có thể hỗ trợ giúp đỡ trong Tháp Lưu Ly"
Tất