Thí luyện ở Tháp Lưu Ly không bằng với không gian hư ảo khác, nếu thật sự muốn cưỡng ép mà xông vào, đột phá giới hạn của mình, vậy thì rất có thể sẽ chết.
Nhưng vừa nghĩ đến sau khi qua cửa thành công là sẽ có thể giành được cơ duyên, không ít người cảm thấy dường như tất cả mọi thứ cũng không có quan trọng như vậy nữa.
Ban đầu bọn họ chỉ biết tạo ra hàng loạt tổn thương cho thân thể, càng đi lên cao lại phát hiện linh hồn của bản thân cũng sẽ bị trói buộc.
Sau khi tới mà không thể rời khỏi trận chiến đấu này đúng lúc, vậy thì linh hồn của bọn họ sẽ bị sự tổn hại trước nay chưa từng có, thậm chí đến cuối cùng cũng không thể phục hồi lại như cũ được nữa.
Cho dù là luyện đan sự lợi hại nhất trên khắp cả đại lục chạy đến cứu viện thì chắc chắn cũng không có một chút tác dụng nào cả.
Hiểu được chọn lọc là một khảo nghiệm cực lớn của một môn.
Đại đa số người đến tham gia thí luyện đều là đệ tử tinh anh trẻ tuổi đầy hứa hẹn, không ai trong bọn họ mà không phải là bảo bối trong tông môn, một khi xuất hiện biến cố gì đó sẽ là đả kích cực kỳ lớn đối với tông môn.
Ví như Luyện Đan tông bây giờ đã bị vây trong trạng thái sụp đổ cực độ rồi.
Đệ tử của bọn họ chết vô số, bây giờ đã hết sức đáng thương rồi, vừa khéo lúc này kiểu nơi rèn luyện như Tháp Lưu Ly này lại mở ra một lần nữa, cho dù bọn họ có muốn chọn lựa đệ tử tinh anh đi vào trong đó thí luyện, cũng không có cách gì cả.
Lúc này, Đàm Lãng Phong đã hận Trần Bình đến tận xương tủy rồi, ông ta đang bắt đầu thảo luận việc bọn họ phải đối phó với Trần Bình như thế nào với Lưu Trí Hoa dưới căn cứ riêng của hai người.
Là một người ngoại lai, Lưu Trí Hoa cũng cảm thấy cực kỳ có hứng thú đối với loại tồn tại như Tháp Lưu Ly này.
Chủ tụ của hắn ta không phải là thực lực của tự thân, mà là các loại bàng môn tà đạo.
Dựa vào đám bàng môn tà đạo này, hắn ta cũng có thể thành công gia tăng thực lực của mình lên, hơn nữa lại có thể trở nên cực kỳ mạnh mẽ.
Chẳng qua chung quy lại thì mấy thứ này hơi không thể phơi bày ra ngoài được, nội tâm của hắn ta rất rõ mình dọa người đến cỡ nào.
Cho nên hắn ta đều một lòng theo đuổi một vài thứ gọi là chính đạo. Muốn giành được một vài công pháp cực kỳ cường đại, có thể đưa hắn ta trở về lại chính đạo.
Tuy lúc ở đại lục Cổ Chước, hắn ta không có xung đột chính diện gì với Trần Bình cả, nhưng hắn ta cũng biết rõ trên thế giới có một sự tồn tại như vậy.
Cho nên thật ra nội tâm của hắn ta vẫn rất hâm mộ và ghen tị với Trần Bình.
Hắn ta đã từng thử đi tìm Trần Bình bái sư học nghệ, nhưng còn chưa kịp gặp anh thì hắn ta đã bị mấy tên đàn em của Trần Bình kia đuổi đi rồi.
Nói cái gì mà với thân phận của hắn ta căn bản cũng không có tư cách gặp mặt Trần Bình.
Cho nên hắn ta vẫn luôn ghi thù chuyện này, thậm chí hắn ta cũng đã có ý định giết chết Trần Bình luôn rồi.
Lần này hắn ta đi tới mảnh đại lục này, tuy chỉ do cơ duyên vừa khéo thôi, nhưng hắn ta hiểu rất rõ đây là một cơ duyên cực lớn của hắn ta.
Nói không chừng có thể nhờ vào cô cơ duyên này mà hắn ta thành công giải quyết được Trần Bình.
Đến lúc đó hắn ta có thể thay thế Trần Bình trở thành thiên kiêu của cả một thế hệ rồi.
Nghĩ tới đây, trên mặt hắn ta mang theo nụ cười sáng lạn.
"Trần Bình, kế tiếp tôi nhất định phải vượt qua anh, hơn nữa còn giày vò một trận, khiến cho anh trở thành nô lệ của tôi"
Nghĩ tới đây, trên mặt hắn ta mang theo vẻ cực kỳ đắc ý, hắn ta cứ len lút như vậy mà đi đến Hoàng Thành.
Trong lòng hắn ta biết cực kỳ rõ, lần này hắn ta bắt buộc phải đi vào trong Tháp Lưu Ly.
Lúc này có vô số người đang chạy tới Hoàng Thành, tất cả bọn họ đều đến vì cái gọi là cơ duyên.
Mà tông chủ của các tông môn lớn này cũng không tự mình ra mặt, bọn họ chỉ phái đệ tử có thực lực cường đại của nhà mình ra thôi.
"Tiếp theo các người nhất định phải xử lý chuyện này, bất luận có thế nào đi nữa thì cũng phải đột phá bản thân"
"Một khi có thể thành công tiến vào tầng thứ năm trở lên, vậy thì tiếp theo cũng sẽ lên như diều gặp gió, tông môn của chúng ta cũng sẽ trở nên cực kỳ lợi hại."
"Cho dù có thế nào thì cũng